Triệu Đại Vĩ và Nguyên Sở Tinh rời đi.
Vừa đến cửa đã thấy Kim Bồi Phong lửa giận bừng bừng đứng ở cửa nhà họ Nguyên, dáng vẻ như sắp đi vào.
Kim Bồi Phong sững sờ!
Sau đó bừng bừng lửa giận nói: “Sở Tinh, cô đánh tôi một bạt tai, tôi muốn tìm cô tính nợ đây! Tôi chặn xe cô sao? Cô muốn đánh rớt răng cấm của tôi?”
Thì ra, thận khí Kim Bồi Phong suy yếu, răng cấm đã lung lay, kết quả trước đó bị Nguyên Sở Tinh tức giận tát một bạt tai, thế là răng cấm rụng mất.
“Xảy ra chuyện gì?” Nguyên Hải Sơn cũng đến cửa phát hiện hiện Kim Bồi Phong rất tức giận, bèn hỏi.
“Bồi Phong, sao vậy?”
Thấy Kim Bồi Phong ôm một bên mặt, ông ta ngạc nhiên hỏi.
“Chú Nguyên, vì tên nhà quê này, cháu bị Sở Tinh tát! Một tát này đánh rớt một cái răng cấm của cháu!” Kim Bồi Phong nhìn Nguyên Hải Sơn, cảm thấy mình thấy được tia hy vọng rồi.
Nhà họ Kim và nhà họ Nguyên có giao tình, quan hệ giữa hai nhà cũng tốt.
Kim Bồi Phong tin rằng Nguyên Hải Sơn chắc chắn không vì người ngoài mà làm mất mặt Kim Bồi Phong!
Nhưng.
“Nhà quê…” Nguyên Hải Phong nheo mắt: “Cháu nói Triệu tổng sao?”
“Đúng, chính là nhóc con này, nó mắng cháu bệnh thần kinh! Chú Nguyên, chú nhất định phải làm chủ cho cháu, dạy dỗ tên nhà quê này!” Kim Bồi Phong độc ác nhìn Triệu Đại Vĩ.
Chát!
Nguyên Hải Sơn nghĩ nghĩ, thế là giơ tay tát Kim Bồi Phong một tát, còn tát vào nơi Nguyên Sở Tinh tát lúc nãy.
“A!”
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911274/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.