Triệu Đại Vỹ nói xong nhìn Ngô Thanh Sơn và Ngụy Phương Ninh cười.
Ngụy Phương Ninh chấn động!
Ngô Thanh Sơn nghe Triệu Đại Vĩ nói vậy cũng hơi chấn động thật.
Trong vòng một tháng, biến một khách sạn lỗ vốn thành một tháng lời hơn ngàn vạn?
Trong một thành phố nhỏ hạng bốn hạng năm, nâng lợi nhuận cao nhất cả năm hơn trăm triệu?
Nếu thật sự có năng lực thế này, nói không chừng sau mấy năm Triệu Đại Vĩ thật sự có tư cách có thể ngồi ngang hàng ngang vế với nhà họ Ngụy.
Ngụy Phương Ninh hỏi Ngụy Tử Phù: “Triệu thần y nói thật à?”
Bà ta không điều tra tỉ mỉ khách sạn Trường Ca Thái Vi, cũng không rõ tình huống cụ thể lắm.
“Đúng rồi, một tháng trước, khách sạn Trường Ca Thái Vị thật sự không có lợi nhuận gì.”
“Sau khi khách sạn vào tay con và Triệu thần y, khách sạn này mới thật sự vùng dậy.” Ngụy Tử Phù nói.
Cuối cùng Ngụy Phương Ninh có thể nhìn thẳng Triệu Đại Vĩ và Ngụy Tử Phù rồi.
“Vậy cô có thể cho các con một cơ hội.”
Sau khi Ngụy Phương Ninh suy xét tỉ mỉ mới lên tiếng: “Tử Phù, tạm thời cô sẽ không nói chuyện này với cha con, nhưng cha con sớm muộn gì cũng biết thôi.”
“Nên, yêu cầu của cô rất đơn giản, chỉ cần trong vòng một năm, tăng định giá của thương hiệu khách sạn đến mức mười tỷ thì cô sẽ thay cháu nói chuyện trước mặt cha cháu!”
“Thật ư?” Ngụy Tử Phù rất vui vẻ.
Nếu chỉ tăng giá trị thương hiệu đến mức mười tỷ thì Ngụy Tử Phù cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911242/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.