Triệu Đại Vĩ đi tới, trong đầu cũng thoáng qua hình ảnh thời còn học tiểu học năm đó, dứt khoát nói: "Có một công việc, không biết cậu có hứng thú không."
Vương Đại Trụ ngẩn người, cứng ngắc tựa như tượng đá.
Sau đó nụ cười trên mặt anh ta càng lớn hơn, nói: "Công việc gì? Chỉ cần tôi có thể làm, tôi biết làm thì tôi chắc chắn sẽ làm!"
Đợi ở nhà, mỗi ngày nhìn tiền trong tay giảm bớt từng chút từng chút, trong lòng anh ta sốt ruột hơn ai hết.
"Cậu chắc chắn có thể làm được, cũng không cần kỹ thuật gì chỉ cần thể lực thế nhưng tiền lương chắc chắn không thấp!"
"Thật sao?" Vương Đại Trụ vui vẻ giống như một đứa trẻ, vẻ mặt vô cùng vui sướng.
"Tôi chạy xa như thế chẳng lẽ để lừa gạt cậu sao?" Triệu Đại Vĩ cười nói: "Là chính bản thân tôi cần người hỗ trợ, sau đó liền nghĩ tới cậu. Thế nào, có hứng thú giúp tôi một chút không?"
"Có!"
Vương Đại Trụ cũng nghe nói gần đây Triệu Đại Vĩ dựa vào việc bán nấm trong núi mà kiếm được một số tiền lớn.
Hơn nữa, gần đây Triệu Đại Vĩ còn thu mua dược liệu, giúp những thôn dân trong thôn có thêm một khoản thu nhập.
Cho nên khi nghe thấy Triệu Đại Vĩ có chuyện cần anh ta làm, anh ta cảm thấy có hơi được yêu thương mà lo sợ!
Anh ta vội vàng nói: "Đại Vĩ, cậu cần tôi làm chuyện gì?"
"Mỗi ngày giúp tôi vận chuyển nấm đến khách sạn Trường Ca Thái Vi trong thành.
Triệu Đại Vĩ xòe ra năm ngón tay: "Mỗi tháng tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911095/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.