Một ngày mới lại bắt đầu, Triệu Đại Vĩ bảo Tiền Mỹ Lâm tiếp tục đi thu mua dược liệu.
Sau một ngày thu hoạch thì tinh thần hái thuốc của người nông dân vẫn nhiệt tình như trước, thậm chí còn được đẩy lên cao hơn.
Mới sáu giờ sáng đã có người vội vàng chạy lên núi, muốn hái được nhiều dược liệu hơn, sau đó đem những dược liệu dễ tìm được mang đi bán trước.
Càng đáng giận hơn là mới sáu rưỡi sáng đã có người chạy đến gõ cửa nhà Trịnh Lệ Cúc rồi. Điều này khiến cho Trịnh Lệ Cúc tức đến mức muốn vác cuốc ra đánh cho đám người kia một trận nhừ tử!
Có để cho người ta ngủ không thế!
Nhưng khi nhớ đến lời dặn của Triệu Đại Vĩ là phải kiên nhẫn, hơn nữa Triệu Đại Vĩ còn hứa sẽ cho mình ba nghìn tệ thì cơn tức của bà ta mới giảm đi một chút, sau đó nói với đám người kia rằng, đợi bà ta ăn cơm xong thì sẽ dẫn bọn họ đi.
Sau đó thì bà ta cũng lấy ra những gốc thảo dược mình đã cẩn thận chuẩn bị để cho bọn họ so sánh trực tiếp.
Bởi vì thảo dược mà bọn họ tìm được cũng không chính xác lắm, làm như thế thì sẽ giúp bọn họ không phải lãng phí thời gian chờ đợi ở đây mà sẽ có thêm thời gian để lên núi để thử vận may.
Triệu Đại Vĩ vẫn thu mua nấm dại ở trên núi sau đó sẽ bán cho khách sạn.
Nhưng mà, Triệu Đại Vĩ cảm thấy sau này có thể giao việc này cho người khác đi làm, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911091/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.