Tiền Mỹ Lâm vội vã bước lên trước muốn biết đối phương chỉ là đi ngang qua hay là đến nhà mình.
Nhưng cô ấy lại cảm thấy chuyện này không thể có khả năng.
Triệu Đại Vĩ vừa bị bắt đi, chưa thể về được, hơn nữa còn ngồi xe sang.
Bíp bíp!
Đúng lúc này!
Cô ấy nghe thấy tiếng còi xe!
Tiền Mỹ Lâm ngẩng đầu, thật sự nhìn thấy chiếc xe chạy đến trước cửa nhà, cô vội vàng tránh sang một bên.
“Đại Vĩ?” Tiền Mỹ Lâm có chút nghi ngờ nhưng không dám trực tiếp gọi tên.
Két!1
Cửa xe mở ra, Triệu Đại Vĩ từ trong xe đi ra, vui vẻ đi về phía Tiền Mỹ Lâm: “Chị dâu, tôi về rồi!”
“Ai nha, Đại Vĩ, thật sự là chú sao!” Tiền Mỹ Lâm vui mừng như điên, nắm chặt tay Triệu Đại Vĩ sau đó quan sát tỉ mỉ từ trên xuống dưới.
“Chị dâu, có gì đâu mà xem, tôi thật sự không xảy ra chuyện gì.”
Triệu Đại Vĩ lặng lẽ nhìn chị dâu, phát hiện Tiền Mỹ Lâm vẫn còn đang mặc chiếc váy anh mua cho cô, thắt lưng mỏng manh. Trên người mùi thơm thoang thoảng, dưới ánh đèn nhàn nhạt, đẹp đến mức có thể so với nữ thần trên TV.
“Tôi sợ chú ở đó sẽ bị đánh nên mới xem chú có bị thương hay không.”
Tiền Mỹ Lâm lo lắng.
Cô ấy nghe nói có rất nhiều người vào đó đã bị đánh nên vô cùng lo lắng.
“Chị đừng nghe người khác nói bậy.”
Triệu Đại Vĩ hơi im lặng: “Tôi không bị đánh, chị dâu, chị cứ yên tâm.”
Phùng Giai ngồi trên xe, tận mắt nhìn thấy tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911084/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.