Triệu Đại Vĩ đỏ mặt, nói: “Chị chắc chắn muốn làm vậy sao? Tôi thấy uống canh thuốc cũng được, tuy chậm một chút nhưng chắc chắn sẽ có hiệu quả.”
“Cái này…” Tuy Nương Giai Di đã hạ rất nhiều quyết tâm mới quyết định làm như vậy, kết quả Triệu Đại Vĩ lại không vui cho lắm.
Điều này khiến Nương Giai Di cảm thấy vừa ngượng ngùng vừa kỳ lạ.
“Triệu tổng, cậu chê tôi à?” Nương Giai Di cúi đầu nhìn lại mình, thở dài một hơi, thầm nghĩ cơ thể mình không có sức hấp dẫn với nam giới. Nếu không có gương mặt xinh đẹp thì cũng chẳng có mấy người đàn ông ham muốn cơ thể này của cô ta.
Người ta nói “Đúng đấy, muốn không nổi” chính là nói đến cô ta, Nương Giai Di.
Thậm chí khi đến xưởng may, Nương Giai Di cũng thỉnh thoảng nghe thấy có người nhận xét mình tiết kiệm được nhiều vải cho đất nước.
Nghĩ đến đây, cô ta càng thêm tự ti, không thể chịu đựng thêm những lời nói như thế nữa.
Triệu Đại Vĩ vội nói: “Sao chị lại nghĩ thế? Nếu chị đã khăng khăng như vậy, được rồi, tôi đến nhà chị.”
Triệu Đại Vĩ theo Nương Giai Di về nhà.
Trên đường đi, anh vô cùng căng thẳng. Cũng không phải là anh chưa từng nhìn vào cơ thể nữ giới. Ví dụ như Ngụy Tử Phù, để chữa trị, anh đã châm cứu toàn thân cho cô ấy rất nhiều lần.
Mặc dù khi mới bắt đầu có hơi ngại ngùng, nhưng về sau đã quen rồi.
Có điều, với Nương Giai Di này, Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/3290466/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.