Buổi tối, tại thôn Đại Long.
Bỗng nhiên bên tai vang anh lên một giọng nói ngọt ngào, ngữ khí nhẹ nhàng: “Anh trai nhỏ, rất nhanh thôi, anh có thể cảm nhận được đỉnh cao của đời người rồi!”
"Nói bậy!”
“Tôi, Triệu Đại Vĩ là người nghèo nhất trong cái thôn Đại Long này, đỉnh cao đời người cái rắm!”
Vừa mắng xong, Triệu Đại Vĩ bừng tỉnh, nhanh chóng lấy lại tinh thần từ cơn mê mang.
“Đại Vĩ, cuối cùng chú cũng tỉnh rồi, mau dậy uống thuốc đi.”1
Người vừa nói chính là chị dâu của Triệu Đại Vĩ, Tiền Mỹ Lâm. Tiền Mỹ Lâm có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng như tuyết, đôi mắt hạnh trong veo tựa làn nước thu, quả thực là hoa nhường nguyệt thẹn.
Tiền Mỹ Lâm đỡ Triệu Đại Vĩ ngồi dậy, cầm lấy bát thuốc đút cho anh.
Không biết vì sao, Triệu Đại Vĩ cảm thấy hình ảnh này có chút quen thuộc, hình như đã từng thấy qua trên TV.
Chỉ là anh cũng không quá để tâm, cầm bát thuốc uống một hơi hết sạch, còn thuận tiện nhìn về phía chị dâu Tiền Mỹ Lâm cười một cái.
Nhưng.
Sau khi uống thuốc, khoảng một phút sau, Triệu Đại Vĩ bỗng cảm thấy cơ thể có chút khác thường.
“Chị dâu, chị cho tôi uống thuốc gì vậy, người tôi nóng quá...”
Khuôn mặt Triệu Đại Vĩ đỏ bừng, ánh mắt nhìn về phía Tiền Mỹ Lâm, không hiểu sao toàn thân nóng như lửa đốt. Đặc biệt khi nhìn thấy cái cổ trắng nõn cùng đôi má luôn ửng hồng của Tiền Mỹ Lâm, cả người càng thêm nóng rực.
Đôi mắt Tiền Mỹ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/244697/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.