Bí mật bẩn thỉu làm nên những người bạn
Gần bốn năm trước, khi lên lớp Mười hai, Cố Ly đã tập cho mình thói quen và giờ giấc sinh hoạt giống ở xã hội thượng lưu Mỹ, buổi sáng cuối tuần dậy sớm như ngày làm việc bình thường. Đối với đa phần người Trung Quốc, định nghĩa ngày cuối tuần nhất định phải có mấy chữ “ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh giấc”, ngược lại thì khó có thể coi là cuối tuần.
Nhưng các doanh nhân bận bịu hoặc quý tộc ở Mỹ thì thường tổ chức các cuộc tụ họp, cùng dùng bữa điểm tâm vào ngày cuối tuần. Khi mặt trời vừa rọi nắng xuống mặt đất, bọn họ đã xong một thỏa thuận, sau đó, vào phòng trang điểm sẽ điện thoại cho trợ lý chuẩn bị sẵn hợp đồng, chớp thời cơ thực hiện luôn.
Những người giống Cố Ly ở quanh tôi vô số, ví dụ cái đám điên cuồng của tạp chí M.E, mà Kitty là đại diện. Những lời oán trách trong tin nhắn gửi cho tôi và trên cửa sổ chat MSN đập vào mắt tôi liên tục, chẳng hạn: “Tôi thực sự không thể lý giải, tại sao người Bắc Kinh không làm việc cuối tuần, thật không tưởng tượng nổi.”
Hồi Cố Ly, tôi và Nam Tương học cấp Ba, chúng tôi túm tụm cùng nhau suốt, nó vẫn còn giống chúng tôi, chưa trở thành cô ả người lai máy tính như bây giờ. Nó và chúng tôi đã hoang phí những năm tháng tuổi trẻ xanh tươi, mặc đủ kiểu váy ren, và những chiếc áo màu sắc thật rực rỡ, túi xách treo đủ thứ đồ chơi rung lên lanh canh, tay nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thoi-dai/9313/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.