Bí mật bẩn thỉu làm nên những người bạn
Lần thứ ba bị tỉnh giấc bởi cái giọng chói tai của thầy giáo môn “Lý luận truyền thông đại chúng”, tôi đúng là đã hơi bực mình. Cứ bảo thầy cô là người làm vườn cảm thông và chăm sóc chúng tôi, vậy mà không cho học sinh ngủ ngon một giấc là nghĩa làm sao!
Tôi rút điện thoại ra, thấy còn mười phút nữa là hết giờ nên không gục xuống tiếp nữa, chỉnh trang lại đầu tóc, bỏ gương ra xem vết hằn trên mặt lúc ngủ, rồi định hết giờ không đi ăn trưa mà về ký túc xá ngủ luôn.
Dạo này, bữa trưa là ác quỷ đối với chiến dịch giảm béo của tôi, không thể diệt trừ nó thì ít nhất cũng tránh xa nó một tí vậy.
Hôm kia, Kitty trưng một cái status làm tôi tổn thương nặng nề, cô nàng cao một mét sáu chín đã mặt dày chọc tức toàn bộ những người trong danh sách liên lạc bằng cái status MSN như thế này: “Trời ơi! Tôi đã 44 ký lô rùi!” Tôi phẫn nộ tắt luôn MSN. Vừa định quay đầu lại kể cho Nam Tương hành động ti tiện kia, kết quả trông thấy nó đang ăn một cái bánh mì bơ sữa, bên cạnh còn có một cốc mật ong. Tôi nhìn cánh tay và đôi chân thon nhỏ như Lâm Chí Linh của nó, lại cúi đầu ngắm nghía chính mình, chỗ duy nhất khá gầy là ngực (...). Tôi vận hết sức ném một chiếc gối về phía cái ả trước khi đi ngủ còn ăn bánh kem bơ sữa, uống nước mật ong mà vẫn không béo lên kia, tức tối mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thoi-dai/9311/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.