Mãi rồi Uyển Như cũng tìm được chứng cứ để tự an ủi mình, sau khi trịnh trọng mời cả nhóm đến nhà thưởng thức đĩa nhạc của Madonna, nó cho dừng hình lúc Madonna đang làm một động tác Yoga. Nó cầm cái ống hút nước ngọt như cây thước dạy học chỉ vào bắp tay to của Madonna, rạng rỡ nói: “Nhìn xem, dù cơ bắp, cũng có thể là một phụ nữ hoàn mỹ chứ.”
Nhưng cái kiểu tự huyễn hoặc thế này đã bị Cố Ly hôm đó ngủ lại nhà nó đập vỡ bét. Nửa đêm, Cố Ly chợt kêu thét lên thất thanh, bật ngồi dậy trong bóng tối. Uyển Như hoang mang bật công tắc đèn đầu giường lên, Cố Ly thở hắt ra như trút được gánh nặng: “Vừa nãy tự nhiên mò phải cánh tay cậu, nửa tỉnh nửa mơ cứ tưởng có gã đàn ông nằm cạnh, làm tớ sợ hết hồn!”
Cố Ly vừa trút được gánh nặng, chợt nhận ra Uyển Như biến sắc mặt rất nhanh.
Cố Ly bèn nghiêm túc vớt vát: “À, ý tớ là...”
“Cố Ly! Cậu còn dám nói thêm một tiếng nữa, ngay bây giờ tớ sẽ vào bếp mở bình gas cho cả hai cùng chết luôn!” Đường Uyển Như gào.
“Đừng...”
Thế là Uyển Như tức khắc hét lên, nhổm dậy chạy lao ra bếp. Cố Ly lẩm bẩm: “Không lẽ nó đi lấy dao...”
Là người về cuối cùng sau ba mươi vòng chạy, Uyển Như đưa mắt nhìn bố, vẻ mặt khó coi đúng như dự đoán, có thể viết gọn thành hai chữ “khinh thường”.
Uyển Như coi như không trông thấy, nhanh chóng xoay lưng đi vào phòng nghỉ của vận động viên.
Nó cởi bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thoi-dai/9304/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.