“Yên tâm, ta cũng không phải người xấu gì, cũng sẽ không để các người đi giết người phóng hỏa. Chỉ là muốn hợp lý hóa sự tôn tại của bang phái các ngươi mà thôi! ‘Vân Khương Mịch đứng dậy: “Muốn phát triển bang phái lớn mạnh là một chuyện khác” “Người khác muốn ở lại… ta cũng không nuôi người rảnh rỗi, nhất định phải trải qua những bài kiếm tra liên tục của ta” Loại bỏ sâu mọt, giữ lại tinh anh, những người này nàng tự có cách xử lý. “Nếu như ngươi đồng ý, tối nay ta thả cho các ngươi đi, nếu như ngươi không đồng ý. Vân Khương Mịch lắc lư bình xịt hơi cay ở trong tay, nụ cười càng lúc càng lạnh lẽo. Độc Nhãn Long: ”…” Đây không phải là ép dân lành làm kỹ nữ( không phải),ép bọn họ phục tùng sao? Độc Nhãn Long tiến thoái lưỡng nan, sau khi bất lực trưng cầu ý kiến của các huynh đệ, cần răng đồng ý: “Từ nay trở đi, toàn bộ chúng ta dựa vào cô nãi nãi che chở!” “Nói hay lắm!” ‘Vân Khương Mịch hài lòng mỉm cười Thấy tên mặc đồ đen từ dưới đất bò dậy, cọc cạch không đều: “Nếu các ngươi đã trở thành người của ta” “Bây giờ, ta sẽ sắp xếp nhiệm vụ đầu tiên cho các ngươi…” Độc Nhãn Long hơi lo lắng, sợ răng Vân Khương Mịch sẽ để bọn hẳn đi làm mấy chuyện như giết người phóng hoả. Nhưng những hấc y nhân còn lại, ai ai cũng hưng phấn. ‘Vốn tưởng rắng đi theo đại ca sẽ không có ngày xuất đầu, không ngờ rắng đêm nay lại có thể ôm được đùi vàng của Minh Vương phí… Xem ra, ngày sau có thể đi theo cô nãi nãi này hưởng phú quý rồi! “Thứ nhất, phải nâng cao tố chất thể lực của các ngươi” Vân Khương Mịch nghiêm nghị nói: “Gặp được một nữ tử yếu đuối như ta vậy mà toàn quân còn bị diệt” “Các ngươi có thấy mất mặt hay không?” Nàng nhìn bọn họ với ánh mắt ghét bỏ. Đám huynh đệ: Ngài đây còn gọi là nữ tử yếu đuối sao?! “Nâng cao được tố chất thế lực xong rồi, tiếp tục tu dưỡng năng lực cá nhân. Thi ca từ phú, cầm kì thi hoạ….” Nàng còn chưa nói xong đã bị Độc Nhãn Long ngắt lời: “Cô nãi nãi ơi, ngài đang làm khó chúng ta rồi! Chúng ta đều là mấy gã thô kệch nửa chữ bẻ đôi cũng không biết, làm sao học được mấy cái đó?” “Được rồi, đúng là cũng hơi làm khó đám các ngươi” ‘Vân Khương Mịch suy nghĩ, nói: “Ngày mai chúng ta dành chút thời gian gặp mặt, trù tính thật tốt cho tương lai” “Độc Nhãn Long, sáng mai giờ Ty tam khắc, ngươi ở cuối phố Chính Đông đợi ta.” Lần gặp đó, nàng để Mặc Quốc Thiên bắt mạch sau đó mới xuất cung, Mặc. Phùng Dương sẽ ở lại trong cung để xử lý việc quan trọng, hoặc là đi Thần Cơ Doanh. Buổi chiều nàng còn muốn đi phủ Chu Vương để tiêm cho Mặc Phùng Dương. ‘Sau đó sẽ đến nhà họ Cố để đón Phong bảo. Cho nên chỉ có trước buổi trưa nàng mới có thời gian đi gặp Độc Nhãn Long Tạm thời bây giờ nàng vẫn chưa muốn cho Mặc Phùng Dương biết sự tồn tại của bang Hắc Phong, “Được.” Độc Nhãn Long vội vàng đáp ứng, Đáp ứng rồi cũng không dám nuốt lời ‘Vân Khương Mịch nghĩ một chút, trầm giọng nói: “Ta cần hiểu rõ toàn bộ tình hình của bang Häc Phong! Nhưng quan hệ giữa ta và các ngươi, không được để lộ cho bất kỉ ai khác” “Một khi có kẻ để lộ tin tức, ta nhất định sẽ cắt lưỡi chó của hắn ra” Hôm nay thấy được “sự lợi hại” của nàng, đám người Độc Nhãn Long cũng không tránh được nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]