“Thế nhưng ta vẫn luôn tìm kiếm cách giải quyết. Ông trời không phụ lòng người, còn thật sự để ta tìm thấy một số manh mối, cùng với cách chữa trị cho Chu Vương”
Trần bá vui mừng: “Minh Vương phí, người thật sự có thể chữa khỏi cho Vương gia nhà ta sao?”
“Chuyện này còn phải cần sự hợp tác của Chu Vương mới được”
‘Vân Khương Mịch nhẹ nhàng gật đầu: “Hơn nữa hôm nay Trần bá nhìn thấy con trai của ta, hy vọng ông có thể giữ mồm giữ miệng”
“Đợi có một ngày thời cơ chin mưồi, ta và Minh Vương sẽ tự mình đưa con trai tới gặp phụ hoàng bọn họ. Thế nhưng hiện giờ cũng chưa phải lúc thích hợp”
Nghe vậy, Trần bá vội vàng gật đầu: “Xin Minh Vương phí yên tâm!”
“Chuyện này, lão nô nhất định sẽ giữ ở trong bụng!”
Thấy ông ta thề non hẹn biến đảm bảo, Vân Khương Mịch âm trầm liếc ông ta một cái: “Hy vọng Trần bá có thể thực hiện lời hứa! Nếu ông thay chúng ta giữ bí mật, đương nhiên ta sẽ toàn lực chữa trị cho Chu Vương”
Nếu như không.
Thấy trong mắt nàng lóe lên một tia lạnh tối tăm, Trần bá không tự giác mà run rẩy: “Xin Minh Vương phi yên tâm! Cái miệng này của lão nô là kín nhất rồi”
Trong lúc nói, bọn họ đã vào trong phủ Chu Vương, Không những sảnh trước lạnh lẽo hiu quạnh, sảnh sau lại càng không chút tiếng động, Thuận theo con đường yên tĩnh trong vườn hoa đi vào bên trong, từ xa đã nghe thấy tiếng ho khan kịch liệt của Mặc Ví, “Trái tim của Trần bá thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119430/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.