‘Vân Khương Mịch cười lạnh lùng: “Dù sao ta với Vương gia cũng không phải cùng một loại người”
“Hiện giờ chỉ vì Phong Bảo, ta với ngươi hợp tác với nhau. Một ngày nào đó Phong Bảo trưởng thành, có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn, ta với ngươi sớm muộn gì cũng sẽ cắt đứt”
“Đến lúc đó, hai người xa lạ, đường ai nấy đit”
Lời nói của nữ nhân này đúng là càng lúc càng cay nghiệt!
Mặc Phùng Dương bất lực: “Bổn vương không phải không tin nàng”
“Chỉ là trên đường xuất cung, bốn vương có chuyện trong lòng, vẫn đang suy nghĩ giải pháp”
“Nàng không cần phải quái gở như vậy”
Hắn khẽ cười một tiếng: “Hai ngày nay, Ngũ Quân doanh đã xảy ra một số chuyện không vẻ vang lâm. Đêm qua, một vài thành viên của Ngũ Quân Doanh lại đi thanh lâu để vui chơi”
“Cuối cùng… còn chết trong ôn nhu hương của cô nương”
Nghe vậy, Vân Khương Mịch hơi kinh ngạc: “Ö? Vì sao lại vậy?”
“Đại ca và nhị ca vẫn đang điều tra chuyện này!”
Mặc Phùng Dương thu nụ cười trên mặt lại, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc: “Nàng cũng biết, người của triều đình không thể ra vào những nơi thanh lâu kỹ quán”
Điều nay tuy được quy định rố ràng, Nhưng sau khi tháo bỏ triều phục đi, không phải cũng có rất nhiều người ra vào nơi thanh lâu à.
“Không biết tại sao, những người này vẫn đang mặc quân phục của Ngũ Quân doanh”
Ánh mắt của Mặc Phùng Dương dần dần trở nên sắc bén.
Thành viên của Ngũ Quân doanh, nói là mặc quan phục, thực ra cũng là triều phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119424/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.