Mặc Lệ Nga không dám chống đối.
Nàng tủi thân hít mũi một cái, đang định quỳ xuống thì lại bị Vân Khương Mịch kéo lên.
Thấy thế, suýt chút nữa Triệu hoàng hậu đã tức đến mức người ngã ngựa đổi!
“Vân Khương Mịch, ngươi đúng là quá to gan! Trong mắt ngươi có còn Hoàng hậu là bổn cung hay không? Hôm nay bổn cung không trị được ngươi đúng không?”
“Mẫu hậu đừng nóng giận, phải trái trắng đen xin cho con dâu nguy biện một câu, nếu không đúng… con dâu sẽ không cãi lại nửa lời!”
Vân Khương Mịch nhẹ nhàng mở miệng.
Nhìn đôi môi của nàng, sao có thể nói ra lời trong lòng?
Triệu hoàng hậu: “… Được, bổn cung nghe một chút xem ngươi làm sao nguy biện!”
“Không bằng chúng ta đi qua cung Khôn Ninh rồi nói?”
Vân Khương Mịch nhìn đống đồ vật ngổn ngang đầy đất: “Mẫu hậu là người đứng đầu hậu cung, mặt đất nơi đây hỗn loạn sẽ hạ thấp khí chất của người!”
Trong ngực Triệu hoàng hậu hơi thoải mái một chút.
Tuy nhiên sắc mặt vẫn không được tốt lắm: “Ngươi đừng hòng dối trá lấy lòng bổn cung, hôm nay bổn cung không thể tha cho ngươi!”
Lấy lòng bà ta?
Bà ta suy nghĩ đẹp thật!
Vân Khương Mịch liếc mắt.
Thấy nàng trợn trắng mắt không hề che giấu, trong lòng Triệu hoàng hậu lại nổi điên!
Quả thực tiểu tiện nhân này quá mức càn rỡ!
Nếu hôm nay không lột da nàng, mặt mũi của một Hoàng hậu như bà ta biết để ở đâu?
Tuy nhiên Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119300/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.