Ở trong cung hắn luôn bị mắng chửi, đến lúc hắn đích thân đến nhà họ Cố đón nàng thì lại bị Cố Thanh khiêu khích một trận.
Hắn đường đường là Minh Vương, vậy sao có thể chịu nổi tính khí này đây?
Hắn tự nhận bản thân đã buông bỏ hết thể diện, nhưng không ngờ nữ nhân này vẫn tiếp tục trèo cao mà không muốn đi xuống. Bây giờ lại nói nàng bị chọc tức thành bộ dạng gì?
Trong lòng Mặc Phùng Dương lạnh lùng cười.
Nhưng khi đối diện với Phong Bảo, ánh mắt hắn lại rất hiền lành: “Bị chọc tức thành thế nào nhỉ?”
“Nương của ta đã khóc đấy!”
Phong Bảo giơ nắm đấm bé nhỏ lên hung tợn nói: “Từ trước đến nay nương chưa từng khóc! Nhưng lân này nương lại khóc!”
Vì vậy cậu bé mới tức đến mức làm nổ tung viện của Mặc Phùng Dương, cậu bé muốn gây phiền phức cho hẳn.
Mặc Phùng Dương sững sờ.
Vân Khương Mịch khóc sao?
Vào thời điểm cãi nhau với hắn ở viện Ánh Nguyệt, nàng hùng hổ khí phách hiên ngang lắm mà, hắn không hề nhìn thấy nàng rơi một giọt nước mắt nào cả. Vốn là tức giận đến mức muốn bật khóc, nhưng nàng lại giơ tay tát hắn một cái!
Còn đuổi hắn đi!
Nên người chịu ấm ức phải là hắn chứ?
“Ngài không tin à?”
Thấy Mặc Phùng Dương không nói gì, Phong Bảo nhíu mày: “Nên ông cậu mới không cho ngài vào cửa đấy!”
Chẳng trách vẻ mặt khi Cố Thanh nhìn hắn không được tốt, thì ra là vì nguyên nhân này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119210/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.