Đức phi biết sai rồi, lúc này Mặc Quốc Thiên mới hài lòng gật đầu, ông ta quay đầu thấy Mặc Phùng Dương vẫn ngồi ở ghế thì lập tức đạp cho một cái: “Còn không mau đi tìm thê tử con nhận lỗi đi?”
Mặc Phùng Dương vội vàng cáo lui.
Nào ngờ vừa về đến vương phủ thì viện Ánh Nguyệt đã vườn không nhà trống!
Hắn tức giận nhìn bà vú Trương: “Vương phi đâu?”
Có lẽ giọng của Mặc Phùng Dương quá lớn, sắc mặt cũng vô cùng khó coi đã làm bà vú Trương bị dọa đến mức hai chân mềm nhữn và trực tiếp quỳ gối trước mặt hắn!
“Vương gia, vương phi nàng, nàng…”
“Nàng thế nào?”
Mặc Phùng Dương giận dữ: “Nếu trả lời không được thì bản vương sẽ lập tức cắt lưỡi ngươi cho chó ăn đó!”
Bà vú Trương run lên một cái, bà ta vội vàng che miệng rồi mơ hồ trả lời một cách không rõ ràng: “Nô tỳ cũng không biết vương phi đã đi đâu, nhưng trước khi đi nàng rất tức giận, còn nói cái gì mà muốn bỏ nhà ra đi…”
Bà ta không biết bỏ nhà ra đi có ý nghĩa thế nào.
Nhưng nghe ra thì có vẻ không phải lời hay ho gì.
Mà vương phi còn mang theo túi lớn túi nhỏ và dẫn theo tiểu công tử…
Hai ngày nay vương phi cãi nhau với vương gia, bà vú Trương cũng không biết ý của vương phi rốt cuộc là như thế nào.
“Bỏ nhà ra đi sao?”
Mặc Phùng Dương tức đến siết chặt hai tay.
Làm sao mà đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119201/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.