Nàng ta nói xong thì khóc lóc đầy oan ức.
Mà Ngô phó tướng đang ở một bên lập tức trợn mắt há hốc mồm!
Ông ta giống như một con chó nhỏ bị vứt bỏ… Tuy rằng là một hán tử, nhưng dáng vẻ khi phát ngốc lại hệt như một con chó mặt xệ mặt mày ủ rũ.
“Ta theo Vương gia đã nhiều năm như vậy, thế mà Vương gia lại không tín nhiệm ta?” Ngô phó tướng lẩm bẩm tự nói: “Ở trong lòng Vương gia, ta là gì?” Cảnh tượng chỉ trích “Tra nam thay lòng đổi dạ”.
Ngô phó tướng khóc, đôi tay run rẩy ôm lấy mặt.
Thấy thế, Tân Nghiên Tuyết càng thêm chột dạ.
Triệu Hoàng hậu nhíu mày, Mặc Quốc Thiên lại không kiên nhẫn phất tay: “Tuy hắn ta bị hãm hại, nhưng làm mất lệnh bài là tội đáng chết trăm ngàn lần. Trước tiên nhốt hắn ta lại! Chờ lão Tam hồi kinh rồi lại thẩm tra” Ngô phó tướng đang khóc lóc bị kéo ra ngoài.
Mặc Quốc Thiên còn chưa nói sẽ xử lý Tân Nghiên Tuyết ra sao, Triệu Hoàng hậu đã hạ quyết định: “Hoàng Thượng, gây ra hiểu lầm lớn như vậy đều là do thần thiếp quản giáo không nghiêm” Bà ta cứ mãi cường điệu rằng đây chỉ l “Lần này Nghiên Tuyết phạm sai lâm vốn nên phạt! Không bằng đánh nàng ba mươi đại bản để nàng nhớ. Hoàng Thượng, ngài thấy thế nào?” Triệu Hoàng hậu thật ra cũng thông minh, chỉ đánh ba mươi đại bản đã muốn dẹp yên chuyện này.
Nếu để Mặc Quốc Thiên quyết định, chắc chắn không chỉ ba mươi đại bản đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119138/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.