Bà đường đường là Đức phi, cư nhiên lại đi tranh sủng với một người có địa vị thấp, chuyện này còn ra thể thống gì cơ chứ! “Nếu bổn cung là một người phụ nữ chỉ biết đố ky, vậy những năm gần đây sao có thể bình yên vô sự ở bên cạnh Hoàng Thượng?” Tuy rằng tính tình của bà ngay thẳng, nhưng không phải là người không biết suy nghĩ.
Bà biết Mặc Quốc Thiên là vua của một nước, ông ta không có khả năng thuộc về riêng bà.
Những năm gần đây, Mặc Quốc Thiên vẫn sủng hạnh những phi tử khác. Ban đầu Đức phi cũng ghen ghét oán hận.
Song đến bây giờ, bà đã điều chỉnh được tâm thái, bình thản ung dung, đối đãi bình thường.
Cũng chính vì bà biết tiến biết lùi nên mới có thể được.
Mặc Quốc Thiên độc sủng nhiều năm.
“Nương nương đừng nóng giận!” Thấy Đức phi tức giận đến mức ho khan, Lý ma ma vội tiến lên vỗ lưng, giúp bà thuận khí: “Tính tình của Hoàng hậu nương nương, những năm gần đây nương nương người cũng đã rõ ràng.”
“Nếu người đã biết được Hoàng hậu đang cố ý muốn châm ngòi ly gián, muốn chọc nương nương tức giận…”
“Hơn nữa bây giờ nương nương đang bệnh nặng, càng không thể tức giận!” Vân Khương Mịch cũng cảm thấy kinh ngạc.
Ngày thường nhìn Đức phi tính tình lỗ mãng xúc động, nàng còn tưởng rằng đầu óc bà không được nhanh nhạy, lại không nghĩ đến bà có tâm tư như vậy?
“Ngươi còn đứng ngốc ở đó làm gì!” Thấy nàng ngơ ngác đứng bên mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119116/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.