“Nhưng lỡ như Hoàng Thượng và Vương gia giận chó đánh mèo lên người Vương phi thì lại không may!” Trước thế “tấn công” của Vân Khương Mịch, bà vú Trương sớm đã bị nàng thu phục. Hiện giờ bà ta một lòng một dạ suy nghĩ cho nàng.
Đi theo một vị “kim chủ” như vậy, sợ gì ngày sau ăn không đủ no mặc không đủ ấm?
Chỉ cần Vương phi nhà mình một ngày không ngã, bà ta sẽ có thể đi theo ăn sung mặc sướng thêm một ngày!
Cho nên trong mắt bà vú Trương, an nguy của Vân Khương Mịch còn quan trọng hơn an nguy của mình!
“Bọn họ dựa vào điều gì mà giận chó đánh mèo lên người †a? Ta còn đang định tìm Mặc Phùng Dương gây chuyện đây!
Đêm hôm khuya khoắt mẫu phi đến Vương phủ kiếm chuyện, làm hại đêm đó ta gặp ác mộng liên tục. Hôm nay dậy sớm còn đau eo…” Vân Khương Mịch ngáp một cái.
Thấy Vương phi nhà mình căn bản không để trong lòng, bà †a nghĩ lại quãng thời gian này, quả thật Vương gia bị Vương phi gây khó dễ một cách gắt gao.
Vì thế, bà vú Trương không lắm miệng nữa.
Chẳng qua, tin tức tối hôm qua Đức phi vội vã xuất cung vẫn truyền tới tai Triệu Hoàng hậu.
“Hả?” Biết được tin Đức phi bị cảm lạnh là bởi vì tối hôm qua nửa đêm xuất cung, Triệu Hoàng hậu nghỉ ngờ nhìn thái y trước mặt: “Đêm hôm khuya khoắt Đức phi xuất cung làm gì?” Thái y này vừa đến cung Vĩnh Thọ xem bệnh, vừa mới ra khỏi cung Vĩnh Thọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119112/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.