Mặc Phùng Dương xưa nay chỉ thích dùng một loại hương thanh mát… Tuy không biết dùng hương liệu gì chế thành, nhưng từ xa đã ngửi thấy được mùi hương thấm vào trong ruột gan.
Giống như là hàn mai nở rộ sâu trong Ngự Hoa Viên, chút hương thơm nhè nhẹ lan tỏa ra khắp chốn…
Mùi hương đó giống như con người Mặc Phùng Dương, mát lạnh và pha chút quái gở.
Tuy không được hắn trả lời, nhưng ngửi được mùi hương mát lạnh này, Tân Nghiên Tuyết đã biết Mặc Phùng Dương đang ở bên trong xe ngựa.
Nàng ta lấy hết can đảm, nhỏ giọng nói: “Dương ca, ta đợi đã lâu. Cuối cùng cũng chờ được cơ hội này, có thể chính miệng nói ra suy nghĩ thật sự trong lòng mình với huynh”
“Hẳn là Dương ca đã nghe nói, cuộc sống lúc này của ta trôi qua rất gian nan đúng không?
Nàng ta cố rớt hai giọt nước mắt, móc khăn gấm ra nhẹ nhàng lau nước mắt: “Cho dù vì Doanh vương sinh hạ hai đứa con gái, nhưng hắn vẫn không xem ta như người một nhà”
“Tất cả đều bởi vì ta từng có hôn ước với Dương ca đó!” Vốn tưởng rằng Mặc Phùng Dương sẽ tiếp tục im lặng.
Nào ngờ nàng ta vừa dứt lời, thì đã nghe bên trong xe ngựa truyền đến giọng nói lạnh lùng: “Ngươi muốn ăn vạ bổn vương sao?”
“Cái gì?” Rõ ràng là Tân Nghiên Tuyết đã sửng sốt một lúc, không hiểu rõ cuối cùng Mặc Phùng Dương có ý gì.
Cái gì gọi là ăn vạ?
“Cuộc sống vợ chồng của tẩu và Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119095/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.