Vân Khương Mịch nhịn không được đứng thẳng lưng: “Ngươi uy hiếp ta?”
“Có phải uy hiếp hay không, trong lòng ngươi tự hiểu rõ” Mặc Phùng Dương thu lại ý cười trên mặt, nhàn nhạt liếc nhìn nàng, duỗi tay võ lên chỗ ngồi bên cạnh: “Bước lên” Vân Khương Mịch đột nhiên thấy lúng túng.
“Đột nhiên ta lại cảm thấy, hình nhưng cả người không có chỗ nào không khỏe cả” Nàng nhanh nhẹn lên xe ngựa, ngồi xuống bên người Mặc Phùng Dương.
Nhưng nàng mới vừa bị hắn nắm mũi dắt đi, vì thế trên mặt không vui vẻ, Vân Khương Mịch hừ nhẹ một tiếng: “Ta tiến cung là để thỉnh mạch cho phụ hoàng, không liên quan gì tới ngươi”
“An nguy của Phụ hoàng mới là quan trọng nhất” Nàng ngồi xuống bên người hắn, xe ngựa từ từ đi vào cung.
Mặc Phùng Dương ngồi bên cạnh không nói gì.
Nhưng rõ ràng là khóe môi hơi cong lên, trong mắt hắn hiện lên một ý cười.
Tối hôm qua khi Mặc Lệ Nga về đến cung thì trời khuya.
Hôm qua đến phủ Minh vương một chuyến đúng là không uổng công nàng ta. Chẳng những biết tay nghề nấu ăn của Vân Khương Mịch rất tốt, còn gặp được Viên Thịt Tròn lớn lên giống Thất ca như đúc!
Không biết mẫu phi có biết chuyện này hay không…
Mặc Lệ Nga đã dậy từ sớm.
Vốn định trực tiếp đến gặp Đức phi, kể chuyện của Viên Thịt Tròn.
Nhưng không ngờ mới vừa ra cửa, Tân Nghiên Tuyết đã đi vào.
“Lệ Nga, muội muốn đi đâu vậy?” Vẻ mặt nàng ta rất quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119092/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.