“Như vầy đi, Lan Thanh, con nghĩ xem phải xử lí Nhị tỷ tỷ của con thế nào thì oán khí trong lòng con mới có thể bớt đi?” Ông có ý đồ đá trái bóng da này lên đầu Vân Lan Thanh.
Nhưng ông hình như quên mất rằng Vân Lan Thanh đã tức đến ngất đi.
Vân Khương Mịch buồn cười nhìn ông.
Gương mặt của Vân Bách Tùng cứng đờ: “Chi bằng nhốt Ngọc Linh vào từ đường diện bích hối lỗi, chép phạt gia quy một trăm lần! Chờ sau khi Lan Thanh tỉnh lại thì hỏi xem ý của nó?” Cách này cũng không tệ Vân Khương Mịch nhướn mày: “Đã như thế thì nhốt vào đi” Cũng đúng là nên để Vân Lan Thanh tự làm chủ, nếu không oán khí này không thể nào nuốt trôi được.
“Còn bà ta?” Nàng khẽ vươn tay, chỉ về phía Trần thị.
Trần thị co rúm lại, ánh mắt tiếp tục né tránh, không dám nhìn bọn họ.
Vân Bách Tùng lại khó xử.
Ông đau lòng Trần thị, nhưng cũng oán giận… Bà ta làm hại một nữ nhân vô tội mất mạng, còn cướp con gái của người khác làm con mình.
Những năm gần đây, xem nhẹ Vân Lan Thanh, tùy ý Vân Ngọc Linh ức hiếp nàng ấy đủ kiểu.
Vân Bách Tùng thật đúng là không biết phải xử lí bà ta thế nào.
Cuối cùng chỉ tước đi vị trí chính thất phu nhân của Trần thị, để bà ta trở lại làm một tiểu thiếp…
Đồng thời cũng cấm túc bà ta, nhưng không nói khi nào kết thúc cấm túc.
Trạng thái tinh thần của Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119080/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.