Vân Ngọc Linh vốn đang ngồi bên giường.
Lúc ngõ tác trình bát sứ viền vàng kia lên, sắc mặt nàng ta đã cứng đờ.
Ai ngờ Vân Lan Thanh sau lưng lại đột nhiên ngồi dậy…
Nàng ta nhất thời bị dọa đến hét lên một tiếng, vọt đến bên cạnh Vân Bách Tùng: “A… xác chết vùng dậy!” Vân Bách Tùng cũng bị dọa cho phát sợ.
Ban nấy, đại phu và ngõ tác cũng đều đã kiểm tra qua, Vân Lan Thanh quả thực đã tắt thở.
Lúc này, nàng ấy lại đột nhiên tỉnh dậy.
Còn trực tiếp ngồi dậy…
Quả thực rất giống như là xác chết vùng dậy.
Vân Lan Thanh dường như có chút ngây người, nhưng thấy Vân Bách Tùng, Vân Ngọc Linh và những người khác đang bị dọa không nhẹ, chỉ có Vân Khương Mịch còn bình tĩnh ngồi bên cửa sổ.
Tình huống này, nàng ta có chút không hiểu được.
Vân Khương Mịch liếc cho nàng ấy một ánh mắt, ra hiệu nàng ấy không cần nói.
Vân Lan Thanh bình tĩnh gật đầu.
Lúc này, Vân Khương Mịch tinh tế xem xét thật kỹ cái bát trong tay, chỉ nghe ngõ tác trả lời: “Trong tủ bát có mấy chục chiếc bát sứ viền vàng giống nhau như đúc”
“Chỉ có một chiếc này, vi thần cảm thấy màu sắc của nó đậm hơn”
“Rõ ràng là đã được ngâm qua trong độc, đến mức độc tố đã chất chồng trên bát” Vân Khương Mịch bưng bát, như có điều gì đang suy nghĩ: “Cái bát sứ này, quả thực là có màu đậm hơn”
Suy nghĩ một chút, nàng phân phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119073/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.