“Vương phi, chắc chắn là tiểu thư bị người khác hãm hại!” Châu Nhi khóc lóc kể lể, nhìn Vân Lan Thanh đang mơ mơ màng màng, vẻ mặt lo sợ. 
Ngay cả Vân Khương Mịch cũng có chút nghĩ mà sợ. 
Đêm nay nếu như Như Ngọc không nghe nói chuyện này, nếu như nàng đến muộn thêm hai canh giờ… Sợ là sau khi trời sáng, thi thể của Vân Lan Thanh cũng đã lạnh cóng. 
“Đương nhiên là bị người khác hãm hại.” Vân Khương Mịch cúi đầu nhìn thoáng qua vết máu còn chưa khô, sắc mặt lạnh lẽo. 
“Sau khi Lan Thanh trở về phủ Quốc công chỉ dùng bữa tối, trừ khi đó ra thì không ăn gì khác sao?” Châu Nhi cẩn thận hồi tưởng lại một chút, lại vội vàng đứng dậy đem chén trà trên bàn tơi: “Tiểu thư chỉ ở phòng ăn dùng bữa tối” 
“Trở về uống nửa chén trà” Nước trà đã nguội lạnh. 
Sau khi kiểm tra, Vân Khương Mịch phát hiện nước trà này không có vấn đề. 
Như vậy, sở dĩ nàng ấy trúng độc, nhất định là ăn phải thứ gì ở phòng ăn. 
“Tối nay Lan Thanh đã ăn những gì rồi?” Châu Nhi lại cẩn thận hồi tưởng, suy tư trả lời: “Tiểu thư không muốn ăn chút nào, cho nên cũng không ăn gì nhiều. Nô tỳ nhớ kỹ nàng đã ăn hai miếng thịt, một ít cải thảo xào” 
“Còn có một miếng đậu phụ nhỏ, vài thìa cơm tẻ!” Nói xong, dường như nàng ta nhớ ra điều gì, đột nhiên nói: “AI Đúng rồi!” 
“Phu nhân nói dạo này trời lạnh cho nên đêm nay cố ý sai người nấu bánh trôi rượu trắng!” Châu Nhi sốt ruột 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119060/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.