Nghe được giọng nói khàn khàn thô ráp của nàng ta, ánh mắt Mặc Lệ Nga chấn động, không dám tin nhìn về phía nàng †a: “Ngươi, ngươi có thể nói chuyện?”
“Vâng, là Minh vương phi chữa khỏi cho nô tỳ” Bích Yên đè thấp giọng nói.
Mặc Lệ Nga kinh ngạc nhìn Vân Khương Mịch.
Nàng ta vốn tưởng rằng, nữ nhân này nói chữa khỏi cổ họng cho Bích Yên, bất quá chỉ thuận miệng nói mà thôi…Dù sao hiện tại mới qua chưa đầy một tháng, cho dù là Hoa Đà tái thế sợ cũng không có bản lĩnh như vậy chứ?
Bây giờ là cuối tháng chạp.
Còn hai ngày nữa, chính là đêm giao thừa.
Tết đã đến gần, trong cung cũng có thêm vài phần náo nhiệt cùng vui mừng.
Chỉ có cung Vị Ương cung, không khí rất ngưng trọng.
Bích Yên cố nén cổ họng đau nhức, mang toàn bộ chuyện năm đó nói cho Mặc Lệ Nga.
Nghe nàng ta nói xong, toàn thân Mặc Lệ Nga đều như muốn nứt ra.
Nếu là trước đây, lời nói của Vân Khương Mịch nàng ta có thể không tin. Lời của Du Chí, nàng ta cũng có thể không tin…
Nàng ta tin chắc Du Chí bị Vân Khương Mịch dùng hình bức cung, cố ý vu oan Tân Nghiên Tuyết.
Nhưng Bích Yên…
Nàng tạ hầu hạ ở trong cung nhiều năm, không có khả năng dễ dàng bị Vân Khương Mịch thu mua.
Huống hồ, lời của Bích Yên không có nửa điểm lỗ hổng.
Hoàn toàn khớp với những gì Du Chí nói trước đây.
Thất ca ca hận Vân Khương Mịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119025/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.