"“Không phải.” 
Vân Khương Mịch nhận lấy chén thuốc, giải thích: “Con ngửi thấy mùi thuốc này hơi mạnh, còn chưa biết rốt cuộc cậu bị làm sao, nên tạm thời đừng cho cậu uống thuốc này.” 
Về lời nói của nàng, đương nhiên Cố Bắc Trung sẽ không nghi ngờ. 
Ông gật đầu, dắt Viên Thịt Tròn vào phòng. 
Cố Bắc Trung đang hỏi vài vị đại phu về tình trạng của Cố Thanh. 
Còn Vân Khương Mịch đến gần mép giường, chuẩn bị bắt mạch cho Cố Thanh. 
Người cậu này, nàng rất ít khi gặp. 
Thật ra, Cố Bắc Trung có hai trai một gái. 
Cậu lớn Cố đại gia của Vân Khương Mịch khi vừa một tuổi đã gặp chuyện không may qua đời. Số người biết chuyện này không nhiều lắm, luôn cho rằng Cố Bắc Trung chỉ có một nam một nữ. 
Đó là mẫu thân của Vân Khương Mịch, và Cố Thanh. 
Nhưng mà người già trẻ nhỏ trong nhà họ Cố luôn gọi Cố Thanh là Nhị gia. 
Sau đó, đến mẫu thân Vân Khương Mịch chết vì bệnh, Cố Bắc Trung người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, liên tục mất một nam một nữ, từ đó về sau tính cách của ông đã trở nên quái đản. 
Cố Thanh là đứa con Cố Bắc Trung có được lúc tuổi già, từ nhỏ đã ốm yếu, so với Vân Khương Mịch thì cũng chỉ lớn hơn bảy tám tuổi mà thôi. 
Nhiều năm qua hắn ta cứ triền miên trên giường bệnh, mãi chưa cưới vợ sinh con. 
Người nhà họ Cố đều có dáng vẻ xinh đẹp. 
Người bệnh nhiều năm như Cố Thanh ngoài vẻ mặt tái nhợt, vừa nhìn trông ốm yếu hơn người bình thường. 
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1118982/chuong-45.html