Một cái tát này, Mặc Vân Khinh cũng không hề nương tay. 
Tần Nghiên Tuyết bị đánh mắt nổ đom đóm, đầu đau tại ù. Cơn đau kịch liệt khiến nàng ta kêu lên thảm thiết, giãy dụa muốn đứng lên, lại bị hắn ta bóp cổ. 
Trong nháy mắt đó, Tần Nghiên Tuyết dường như thế được Diêm Vương đang vẫy gọi nàng. 
Tập trung tiêu cự mới thấy được đôi mắt đỏ như máu của Mặc Vân Khinh. 
Trong mắt hắn ta ánh lên tia sát ý mạnh mẽ, hắn ta thật sự muốn giết nàng. 
Nỗi sợ hãi lan khắp người nàng ta chỉ trong nháy mắt. 
Tần Nghiên Tuyết điên cuồng giãy dụa, dùng hai tay đập tay của Mặc Vân Khinh, hai chân cũng đạp lung tung trên giường. 
Bọn hạ nhân hoảng sợ đứng nhìn ở cổng, cũng không ai dám tiến lên. 
Mắt thấy Tần Nghiên Tuyết bắt đầu trợn mắt, cường độ giãy dụa cũng nhỏ dần, Tử Thanh mới cuống cuồng quỳ xuống đất: “Vương Gia, Vương Phi sắp bị ngài siết chết rồi! Nể tình hai vị tiểu Quận Chúa, cầu xin Vương Gia bỏ qua cho Vương Phi đi” 
Mặc dù nàng ta không biết là có chuyện gì xảy ra. 
Nhưng trước mắt, chỉ có thể thay Tần Nghiên Tuyết cầu tình. 
Lý trí của Mặc Vân Khinh mới dần dần quay về. 
Hắn ta buông tay ra, âm u nhìn chằm chằm Tân Nghiên Tuyết đang hô hấp từng cơn, lạnh giọng chất vấn 
“Tiện nhân, hôm qua người đã làm gì?” 
Tần Nghiên Tuyết trên cổ tràn đầy vết đỏ, trên mặt cũng đã sưng lên. 
Nghe Mặc Vân Khinh tra hỏi, nàng ta lại buồn tủi, khóc trả lời: “Vương Gia, thần thiếp hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1118973/chuong-36.html