Chương trước
Chương sau
Thụ là thần tử kiệt xuất nhất gia tộc thế hệ này, nhất định phải thờ phụng Ma thần đại nhân.
Bất quá bản thân y đã sớm chấp nhận kết cục ấy của mình, còn trải qua rất vui vẻ.
Bởi vì đã định trước là sẽ thuộc về người của thế giới khác nên ở trong gia tộc, ai cũng đều đối xử với y rất tốt.
Mà trong lòng Ma thần lại cực kì không hài lòng về tế phẩm mà hắn phải tiếp nhận này.
À há, ta thèm vào!
Lúc nào ta lại muốn có tế phẩm là loài người vậy???
Rõ ràng mấy lão tổ tông da mặt dày như tường thành các ngươi định đưa người đến ma giới của ta để bồi dưỡng, xong xuôi tất cả không những tu vi được tăng cao mà tuổi thọ còn kéo dài rồi lượn qua lượn lại các thế giới khác đánh quái!
Trong lòng Ma thần rất khổ sở nhưng Ma thần không thể nói ra.
Càng đáng chết hơn là, thần tử thế hệ này khi vẫn là thằng nhãi con liền bộc lộ thiên phú hơn người.
Lúc thằng nhãi này còn đang bò dưới đất, Ma thần âm thầm đến thăm loài người nhỏ bé có thể sẽ là đồ đệ của hắn trong tương lai.
Vật nhỏ cả người thơm mùi sữa, thật nhìn không ra sau này sẽ thành người tài ở chỗ nào. Ma thần rất ghét bỏ y.
Nhãi con có thể nhìn thấy Ma thần, tò mò sờ soạng cặp sừng trên đầu Ma thần, tiếp theo phun ra câu nói đầu tiên trong kiếp sống loài người “Của ta.”
Y bám vào sừng Ma thần không chịu buông “Của ta, ta, ta…”
Ma thần bị y làm cho phiền chết mất, thuận miệng dỗ dành “Ừ ừ ừ, của ngươi của ngươi.”
Bùm một cái, khế ước được thành lập.
Trong những năm tháng loài người này còn sống, Ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về.
Ma thần sợ ngây cả người.
Đờ phắc, thằng nhãi con này lấy đâu ra thần lực để kí khế ước???
Ta đang bị hố sao???
Nhưng khế ước xác thực đã được thành lập.
Từ nay về sau, Ma thần đại nhân bướng bỉnh, cường đại có thể dỗ bé con ngừng khóc vào ban đêm biến thành tạp dịch trẻ tuổi trong gia tộc của nhãi con.
Đồng thời lén xông vào viện phủ của nhãi con, bất động thanh sắc bảo vệ y.
Mà theo từng ngày trôi qua, nhãi con từ từ lớn lên thành một tiểu thiếu niên xinh đẹp cùng với sự để ý của tạp dịch trẻ tuổi vẫn luôn lơ đãng xuất hiện.
Vào một buổi tối nào đấy, Ma thần đại nhân nhận được mệnh lệnh, nói tiểu thiếu gia có chuyện tìm hắn.
Ma thần đại nhân không nghi ngờ gì liền đi ngay.
Sau đó, hắn liền thu hoạch được một thiếu niên thơm ngát mùi sữa, trần truồng trốn trong ổ chăn, chẳng chút xấu hổ nào mà tỏ vẻ muốn ngủ với hắn.
Thực sự là đồi phong bại tục, không biết chừng mực.
Ma thần kiên định cự tuyệt, sau đó tiểu thiếu gia liền mếu máo, khóc huhu.
“Ta cũng chỉ có thể sống đến hai mươi tuổi thôi mà ngươi không chịu ôm ta một cái à ” Tiểu thiếu gia một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhất định muốn Ma thần phải ngủ với mình “Sao lòng dạ ngươi lại độc ác như vậy, ta chỉ muốn trước khi chết được sảng khoái một phát thôi mà ngươi cũng không đồng ý nữa huhuhuhuhuhu.”
“Ta sắp chết đến nơi mà vẫn còn là xử nam thì đều tại ngươi hết đó huhuhuhuhuhu.”
Ma thần sắp phiền chết rồi, ngủ thì ngủ vậy.
Nói nhiều như thế có ích lợi gì, cứ như thể ta rảnh lắm ấy…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.