Chất lỏng dính nhớp nhanh chóng thấm từ lớp quần ngoài vào bên trong. Nhiệt độ không quá lạnh, nhưng quản gia Bùi gần như chẳng còn cảm giác gì.
Chuyện của con trai ông, trước giờ ông luôn cố giấu cảnh sát. Đúng là hiện tại cậu ta đang thực vật, cảnh sát chắc chắn không thể bắt một người không có ý thức đi ngồi tù. Nhưng nếu bị theo dõi rồi một ngày nào đó con ông tỉnh lại thì sao? Dạo gần đây ông bận tối tăm mặt mũi, giấu diếm cảnh sát để làm đủ thứ. Một là tìm luật sư xem hành vi gây thương tích của con mình có thể xem là phòng vệ chính đáng hay không. Hai là nhiều lần liên hệ với gia đình nạn nhân để xin hoà giải. Bồi thường bao nhiêu cũng được, chỉ hy vọng họ chịu bỏ qua, cho con ông một cơ hội làm lại.
Nhưng ông lại không ngờ, chuyện của con ông nhanh như vậy đã lọt vào tầm ngắm cục cảnh sát. Họ theo dõi sát sao bao gồm cả ông.
Không còn tâm trí quan tâm đến ly trà sữa đổ dính trên đùi, quản gia Bùi còn đưa tay muốn nắm lấy Lục Thính An.
Ánh mắt Lục Thính An khẽ động, nghiêng người tránh đi, dứt khoát từ chối hành động cầu xin đó.
“Ông làm gì đấy!” Lý Sùng Dương quát lên một tiếng, lập tức đứng bật dậy đi về phía quản gia Bùi. Người ông ta bị tóm lấy hai tay, bị ấn xuống ghế lần nữa.
“Cho ông uống trà sữa là thấy ông đáng thương. Ông tưởng đây là chỗ để tập tấn công cảnh sát chắc?”
Quản gia Bùi đúng nghĩa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4704661/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.