Một tiếng sau, xe dừng lại trước cổng biệt thự nhà họ Lục. Gần như ngay khi xe vừa dừng, Lục Thính An lập tức mở mắt.
“Đến rồi à?” Cậu tỏ ra như chẳng có chuyện gì, hỏi một câu rồi tháo dây an toàn, chuẩn bị xuống xe.
Tay còn chưa kịp chạm vào cửa, đã bị Cố Ứng Châu ấn trở lại chỗ ngồi.
Suốt cả chặng đường, Cố Ứng Châu vốn đã nhíu mày đầy nghi hoặc. Anh khó hiểu hỏi:
“Thính An, cậu sao vậy?”
Lục Thính An né tránh bàn tay ấy, đáy mắt thoáng qua một tia khó chịu.
Xem đi, chuyện này đâu phải chỉ một mình cậu nghĩ nhiều. Bình thường đồng nghiệp nào lại cứ lôi kéo thân mật như thế? Chẳng phải trước đó còn có vụ nắm tay nữa sao? Chính là Cố Ứng Châu cứ hay làm ra những hành động dễ khiến người khác hiểu lầm, nên cậu mới không kiềm chế nổi.
Nói cho cùng, “muỗi đâu đậu được trứng lành”. Hai người rơi vào tình cảnh mập mờ, lúng túng thế này, nguyên nhân phần lớn đều do Cố Ứng Châu.
Đã có cớ để đổ lỗi, Lục Thính An chẳng hề áy náy, thẳng thừng trút hết trách nhiệm lên người anh, giọng nói cũng vì thế trở nên gắt gỏng:
“Cái gì mà sao vậy, đến nhà rồi thì xuống xe thôi. Sếp Cố mệt lắm à? Có cần tôi tiễn ngài ra tận cửa không?”
Câu nói chua chát ấy khiến Cố Ứng Châu sững lại, trong lòng cũng thoáng nhói. Anh thông minh là thế, nhưng lúc này dẫu vắt óc cũng không hiểu nổi vì sao cảm xúc của Lục Thính An lại thất thường như vậy.
Ngàn vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654832/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.