Theo những gì tôi nắm được hiện tại, tôi lại thấy lời bà mẹ chồng cô nói đáng tin hơn một chút. Mẹ kế đối xử cay nghiệt với con riêng, cái đó có gì lạ? Huống chi, cô vốn là loại người trước mặt một kiểu, sau lưng lại một kiểu.”
Trương Tĩnh Hương nghe cậu lại đứng về phía bà Dạ, cả người lập tức rối loạn, lòng như mớ bòng bong.
Lý trí nói với cô rằng cảnh sát đang dồn ép, bằng chứng rõ ràng đều chỉ về phía Dạ Lãng Minh, không lẽ nào thả anh ta ra để cô phải ngồi tù? Nhưng dựa vào hiểu biết nhiều năm nay về bà ta, trong lòng bà ta chỉ có con trai là quan trọng nhất, bản thân bà ta xếp hàng thứ hai. Vì giữ lấy con trai và chính mình, bà ta sẵn sàng đẩy người khác ra gánh tội thay, lại còn thêm mắm dặm muối, bịa đặt vài lời mê hoặc, chuyện đó quá đỗi bình thường.
Nói thật thì nguy, không nói thì cũng xong đời.
Trương Tĩnh Hương lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.
……
Ở một phòng thẩm vấn khác, bà Dạ cũng gặp tình cảnh chẳng khác là bao.
Khoảng bốn mươi phút sau khi Trương Tĩnh Hương bị đưa đi, Lý Sùng Dương bước vào phòng số 3, nơi bà ta đang ngồi đối diện với Cố Ứng Châu.
Vừa mở cửa, cậu ta đã tỏ vẻ hớn hở, giọng nói vang vang:
“Lão đại, khỏi cần thẩm vấn nữa, Trương Tĩnh Hương đã khai rồi. Hung thủ chính là Dạ Lãng Minh. Chúng ta trực tiếp nhốt hắn chờ đưa ra tòa thôi.”
Cố Ứng Châu nghe vậy lập tức đứng dậy:
“Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654826/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.