Lục Thính An gật đầu, lịch sự cảm ơn.
Vệ Hành vừa quay người, vô tình liếc ra xa về phía khu đá ngầm ven hồ nơi trước đó có nhóm người tụ lại câu cá.
Giờ đây, một người đàn ông đang quỳ rạp trên nền đá, cả người run rẩy, tay chân như không còn sức lực. Bên cạnh là bốn, năm người đang lúng túng đỡ lấy hắn, khuôn mặt ai nấy đều hoảng hốt.
Vệ Hành khẽ “Ồ” một tiếng đầy ngạc nhiên.
Lúc đó, Lục Thính An và Cố Ứng Châu cũng đồng thời ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt anh.
Vệ Hành cau mày, chỉ về phía mỏm đá ngầm bên hồ:
“Bên kia hình như có chuyện gì đó?”
Lục Thính An và Cố Ứng Châu lập tức hướng mắt về phía đó.
Đến khi thấy rõ người đang quỳ rạp dưới đất là ai, cả hai đều thoáng hiện vẻ nghi hoặc trong ánh mắt.
Không phải người đàn ông câu được con cá lớn khi nãy sao?
Mới hơn mười phút trước hắn còn hớn hở rời khỏi khu đá ngầm, bộ dạng cực kỳ đắc ý. Vậy mà giờ đây, nhìn thế nào cũng thấy bất ổn.
Dù vậy, hai người vẫn không vội hành động.
Dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, địa bàn này lại thuộc quản lý của cảnh sát đảo Bạch Liên chứ không phải Tây Cửu Long, có chuyện gì thì để cảnh sát địa phương xử lý là được.
Nhưng Vệ Hành vốn là loại người “xem náo nhiệt không sợ to chuyện”, hứng thú lập tức trỗi dậy. Anh vuốt cằm, rồi thản nhiên đi về phía đám đông, rõ ràng muốn hóng hớt.
“Xác c.h.ế.t á? Làm gì có xác chết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654786/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.