Du Thất Nhân nhướng mày:
“Ừ thì… sao?”
Phó Dịch Vinh tăng âm lượng, tỏ rõ sự bất mãn:
“Từ khi nào bên cạnh anh ấy lại toàn là Lục Thính An vậy!”
Cuối cùng thì anh cũng nhận ra điều khiến mình cảm thấy không ổn bấy lâu nay. Đã rất lâu rồi anh không còn được đi làm chung với Cố Ứng Châu nữa! Bảo sao dạo gần đây đầu óc cứ như bị hút cạn năng lượng.
Lý Sùng Dương lướt mắt nhìn anh, giọng pha chút hả hê:
“Chuyện đó cũng xảy ra được một thời gian rồi.”
Từ khi Lục Thính An vào đội, người đi chung với Cố Ứng Châu luôn luôn là cậu ta. Lúc đầu hai người còn chẳng ăn ý nổi, giờ thì khác rồi. Chỉ cần ở đâu có Lục Thính An, chắc chắn Cố Ứng Châu sẽ ở gần đó. Y như vệ sĩ riêng vậy.
Mọi người đều biết Lý Sùng Dương rất nể phục Cố Ứng Châu từng có thời gian anh cực kỳ ghen tị với Phó Dịch Vinh vì là em họ của sếp Cố, còn được đi phá án chung nữa. Anh nghĩ bao lần, giá mà được kề vai sát cánh như thế thì tốt biết bao.
Nhưng bây giờ nhìn lại, làm em họ hình như chẳng được lợi gì mấy. So với Lục Thính An thì đúng là “lép vế”.
Du Thất Nhân cười nhạt, cố tình “xát muối” vào nỗi buồn của Phó Dịch Vinh:
“Ai mà chẳng muốn cộng sự của mình thông minh? Không thấy từ khi sếp Cố bắt cặp với Lục Thính An, hiệu suất phá án của tổ mình lên vùn vụt à?”
Phó Dịch Vinh tức muốn xì khói, nhưng tìm mãi không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654655/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.