Phó Dịch Vinh: “……” Dám nói vậy chắc tôi sống không nổi mất.
Thấy ánh mắt cô đang liếc về cái nắp chai, Phó Dịch Vinh lập tức rút tay lại, vặn nắp giúp cô xong mới cẩn thận đưa qua:
“Tiểu nhân phục vụ không chu đáo, xin được thứ lỗi.”
Du Thất Nhân lúc này mới dịu lại đôi chút.
Cô mở nắp chai, uống mấy ngụm liền, rồi thở dài một hơi đầy thoải mái.
“Anh xem đi, ngay cả đội trưởng cũng biết chăm sóc phụ nữ. Thế mà Thái Á Dân lại đối xử với người vợ đã sinh con, chăm nhà cho mình như thế à?” Du Thất Nhân tức giận mắng.
Cô cũng biết rõ, trong xã hội bây giờ, kiểu phụ nữ như bà Từ Tuệ Quyên không hề hiếm. Rất nhiều người phụ nữ cứ cam chịu, cho rằng đã làm vợ thì phải lo nội trợ, sau khi kết hôn sinh con thì phải gác lại cuộc sống cá nhân, dồn toàn bộ tâm huyết cho gia đình.
Cô tôn trọng lựa chọn đó. Có thể, việc nuôi dạy thế hệ sau chính là cách họ gửi gắm hy vọng cho tương lai. Nhưng mấy gã đàn ông rảnh rỗi kia, dựa vào đâu mà vênh váo chỉ trích phụ nữ? Không nhịn được, Du Thất Nhân đ.ấ.m một cú lên vai Phó Dịch Vinh coi như trút giận.
Phó Dịch Vinh hét lên một tiếng đau đớn, không tin nổi quay đầu nhìn Du Thất Nhân:
“Liên quan gì tới tôi chứ? Tôi làm gì nào?”
Từ hàng ghế trước, Lục Thính An nghe thấy động tĩnh, liếc mắt nhìn qua, giọng lười nhác nói:
“Anh… đang thở.”
Phó Dịch Vinh xoa vai, bực mình:
“Vậy sao cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654623/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.