Tác giả: Toàn Cơ Phu Nhân
Edit: Gấu Trắng
___________________
Người dưới áo choàng lông chồn màu trắng im ắng, mũ trùm che khuất nửa khuôn mặt, thấy không rõ biểu cảm.
Mặc Vân Kỳ nhíu mày, chẳng lẽ tiếng tuyệt đó không phải kêu cho mình nghe? Chẳng lẽ mình thắng, nên đã làm cậu thất vọng rồi?
Trên mặt Mặc Vân Kỳ bao phủ một lớp băng lạnh, đi nhanh về phía ghế dựa, đến khi thấy vị sư tôn im lặng không tiếng động kia của hắn rõ ràng hơn, sắc mặt Mặc Vân Kỳ đột nhiên trở nên phức tạp.
Hai vị sư huynh theo sát hắn lại đây cũng cùng nhau trầm mặc.
Ba người liếc nhau, thế nhưng lại nhìn ra được sự bất lực hiếm thấy trong đôi mắt của đối phương:
Ba người bọn họ ra sức so chiêu như vậy.....
Sư tôn cậu...... Vậy mà ngủ rồi?!
Hứa Tri Yến vâng chịu làm một tên chân chó trung thực, bất lực tìm cớ giải vây choKhương Lạc Lạc: "Sư tôn...... Có lẽ là dư độc của sư tôn chưa hết...... Hắn mệt mỏi......"
Vừa dứt lời.
Người mặc áo lông chồn màu trắng cử động, khuôn mặt trắng nhỏ từ mũ trùm thò ra một chút, ánh mắt mới vừa tỉnh ngủ có chút mờ mịt, lông mi chớp chớp, đôi mắt thình lình đụng phải ba đôi mắt nhìn chằm chằm mình.
Khương Lạc Lạc thu hồi lại động tác sắp duỗi người, lông mi chớp vài cái, "Oa! Vừa rồi thật sự rất xuất sắc nha!"
Ba người: "......"
Ngay cả Hứa Tri Yến chân chó cũng á khẩu không trả lời được, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-dua-vao-my-mao-hoanh-hanh-toan-he-thong/3651666/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.