Phó Đình Xuyên đứng ở phía sau, ngực dán vào lưng cậu.
Một tay hắn dắt Khương Lạc Lạc, một tay ra kí hiệu.
Cá heo nhỏ nhảy lên khỏi mặt nước, cơ thể xinh đẹp vẽ ra một đường cong trên không trung, mang theo hơi thở tươi mát của nước biển, rồi lặn vào trong nước.
Khương Lạc Lạc chỉ vào mặt nước, vẻ mặt có chút tiếc nuối: "Nó chạy rồi......"
Lời vừa mới nói ra, liền nghe thấy "Ào" một tiếng, cá heo biển nhỏ nhảy khỏi mặt nước lần nữa, đội một cái hộp nhỏ trên đầu, miệng nhòn nhọn chạm chạm vào ngón tay đang vươn ra của Khương Lạc Lạc.
Cảm xúc kì lạ truyền đến, ngón tay Khương Lạc Lạc hơi cuộn tròn, nhịn không được lui tới gần lòng ngực của Phó Đình Xuyên, dùng giọng nói ngọt ngào xin giúp đỡ: "Chồng......"
Phó Đình Xuyên từ phía sau hôn hôn sườn mặt cậu, đỡ cánh tay cậu, động viên cậu với tay lấy chiếc hôp trên đỉnh đầu cá heo biển nhỏ.
Khương Lạc Lạc dũng cảm đến lấy chiếc hộp, cá heo biển nhỏ lắc lắc cái đuôi về phía cậu, dựa vào bên cạnh du thuyền, nhìn về phía cái hộp nhỏ trong tay cậu, vẻ mặt tinh nghịch, dường như cũng đang tò mò.
Khương Lạc Lạc mở hộp, con ngươi đen bóng bỗng nhiên phóng to, rồi hiện lên những ngôi sao nhỏ: "Oa!"
Chiếc nhẫn đính một viên kim cương màu xanh biển lẳng lặng nằm trong hộp, các mặt của viên kim cương càng thêm rực rỡ dưới ánh mặt trời, mỗi một mặt đều sáng đến lóa mắt.
Màu xanh biển thuần khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-dua-vao-my-mao-hoanh-hanh-toan-he-thong/3557058/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.