Tác giả: Toàn Cơ Phu Nhân
Edit: Gấu Trắng
Bàn tay có khớp xương rõ ràng to lớn cao quý, ngay cả những đường gân xanh trên mu bàn tay cũng cực kì xinh đẹp, trên đầu ngón tay vẫn còn đẫm nước mắt mà hắn lau cho cậu.
Khương Lạc Lạc mím môi, ôm bàn tay.
Cậu khóc đến không thở được, nhìn những vết trầy da trên mu bàn tay, mặt đường bên kia không sạch sẽ, miệng vết thương còn bị dính rất nhiều đá vụn và mảnh pha lê nhỏ, bác sĩ phải rửa rất lâu mới sạch được, máu tươi thấm đều bảy tám miếng bông.
Cậu cẩn thận ôm tay Phó Đình Xuyên, chu miệng thổi lên trên miệng vết thương, lông mi bị dính nước mắt thành từng cụm từng cụm, lúc nâng mắt lên nhìn người cực kì đáng thương.
Thấy vậy, trong lòng Phó Đình Xuyên còn khó chịu hơn so với việc mình bị thương.
Bàn tay to của Phó Đình Xuyên đỡ gáy cậu, tiến lại gần hôn trán cậu, “May mà em không bị thương.”
Hắn cúi đầu hôn đôi mắt Khương Lạc Lạc, rồi dọc theo chóp mũi đi xuống, cọ cọ đôi môi mềm mại kia.
“Đừng sợ, chồng không có việc gì.”
An ủi Khương Lạc Lạc xong, rồi dỗ người đang khóc tèm nhem đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Vẻ mặt Phó Đình Xuyên nháy mắt trầm xuống, trong đôi mắt đen nhánh chứa đầy cảm xúc sâu xa nguy hiểm, gọi điện thoại kêu người ngoài cửa tiến vào.
“Đi tra!”
Trên mặt Phó Đình Xuyên tràn đầy sự lạnh lùng tàn nhẫn, giọng nói như đao kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-dua-vao-my-mao-hoanh-hanh-toan-he-thong/3506551/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.