Năm phút sau.
Khương Lạc Lạc, người mà đáng lẽ đã rời đi lại bị gọi đến gấp, một lần nữa ngồi trên đùi Phó Đình Xuyên.
Phó Đình Xuyên nhìn cậu, cậu nhìn màn hình máy tính, trên màn hình máy tính đang phát lại hình ảnh bản thân đang giương nanh múa vuốt ở thang máy.
Khương Lạc Lạc lấy hai tay che mặt, rũ bả vai xuống.
Liên tục rên rỉ trong lòng 'xong rồi, xong rồi, xong rồi'!
Hệ thống không có ở đây, không biết độ hảo cảm của bá tổng Phó Đình Xuyên đối với cậu có phải tụt đến 0 rồi không!
Bất cẩn!
Sơ suất quá!
Cậu hẳn là phải đi ra ngoài rồi mới mắng!
Bên tai truyền đến một tiếng hừ lạnh, giọng nói Phó Đình Xuyên lạnh căm căm.
“Tư bản chủ nghĩa tà ác?”
“Cẩu nam nhân?”
“Em ở sau lưng, mắng tôi như vậy à?”
Ngón tay che trên mặt rụt xuống một chút, lộ ra đôi mắt thanh thuần vô tội, bên trong hàm chứa tầng hơi nước lờ mờ: “Em sai rồi……”
Phó Đình Xuyên: “À.”
Ngón tay người đàn ông nắm cằm cậu, Phó Đình Xuyên nhướng nửa bên lông mày, cười như không cười mà nhìn cậu: “Bạn nhỏ à, em có vẻ rất không phục nhỉ.”
Cằm bị người nắm, Phó Đình Xuyên đặt một tay ở sau eo cậu, Khương Lạc Lạc chớp chớp mắt, giọng nói mềm mại:
“Em phục.”
Sợ Phó Đình Xuyên không tin, Khương Lạc Lạc lại vội vàng bổ sung thêm:
“Em phục, thật sự!”
Phó Đình Xuyên không nói chuyện, hai tròng mắt đen bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-dua-vao-my-mao-hoanh-hanh-toan-he-thong/3457711/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.