Tô Mạt Vi ở bên trongtrong phòng không hiểu chuyện đang xảy ra.
Sau khi Viên Phúc rời đi, thúc thúc nhà hàng xóm cũng đến, Tô lão cha mở tiệc ởgiữa sảnh phòng khách, cùng Nguyên Tề Chi uống rượu.
Tô đại nương trở lại phòng trong, thấy Tô Mạt Vi đang ngồi trước cửa sổ suy tưchuyện gì đó, nên qua vỗ vỗ bả vai của nàng, “Hai chúng ta phải chịu thiệt ởbên trong rồi! Tưởng rằng con rể Nguyên gia không đến, mẫu thân định đóng cửaăn bữa cơm đoàn viên mà thôi.”
Tô Mạt Vi mỉm cười nói: “Ăn cơm với mẫu thân con càng vui hơn.”
“Bàn ăn đãi con rể ở bên ngoài có mười hai món, bốn món ăn nguội, tám món ănnóng, hai chúng ta chỉ có sáu món mà thôi, miễn cưỡng chấp nhận vậy!”
Tô Mạt Vi sẵng giọng: “Mẫu thân, sao người lại xem con như người ngoài vậy?”
Tô đại nương nở nụ cười, rồi thở dài, vuốt ve búi tóc của con gái, “Đã trởthành vợ người khác, chẳng lẽ không tính là người ngoài hay sao?”
Tô Mạt Vi muốn làm nũng, tô đại nương đã vỗ tay nàng, “Ăn cơm trước đi, nếukhông lát nữa đồ ăn nguội không ăn được đâu.”
Tô Mạt Vi gắp miếng cá, rồi chọn phần thịt bò tốt nhất đặt vào bát mẫu thân. Tôđại nương nhìn đứa con gái đẹp hơn trước khi lấy chồng, trong lòng vừa đau vừachua xót, con bé này từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, cần cù thiện lương, về sausống hay chết cũng đều thoát không nổi nơi nhà giàu đó, cho dù bà muốn, cũngkhông thể làm gì được.
Cho nên, bà chỉ có dốc hết có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep/7172/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.