Chờ đoàn người thăm hỏirời đi, Nguyên Tề Chi mới bắt đầu ăn bữa sáng muộn.
Hắn đã mê man khá lâu, dạ dày rất yếu, cho nên đầu bếp chỉ chuẩn bị một chútcháo trắng với khoai môn và quả thanh yên, có thể kích thích dạ dày, nhanhchóng khôi phục thể lực.
Tô Mạt Vi vốn định đứng để hầu hạ Nguyên Tề Chi ăn, nhưng Nguyên Tề Chi vẫy taymuốn nàng ngồi xuống, nói: “Cùng nhau ăn đi! Những khi không có người ngoài,chỗ này của ta không cần quy củ nhiều như vậy.”
Tô Mạt Vi dạ một tiếng, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Nguyên Tề Chi, Hỉ Liên nhanhchóng giúp nàng múc thêm một chén cháo nữa, Tô Mạt Vi ăn thêm bốn viên xíu mại,hai chiếc bánh củ cải.
Tuy rằng xíu mại và bánh củ cải đều được làm rất khéo léo, nhưng bình thườngphụ nữ nhà quý tộc chỉ ăn giống như gà mổ thóc vậy, cho nên có thể nói Tô MạtVi “ăn rất tốt”.
Tô Mạt Vi phát hiện không chỉ có nha hoàn hầu hạ bên người nhìn lén nàng, ngaycả Nguyên Tề Chi cũng nhịn không được liếc nhìn nàng một cái, dường như tò mòvì sao người có thân hình tinh tế linh hoạt như nàng có khẩu vị tốt như vậy?
Tô Mạt Vi cười xấu hổ, chậm rãi đặt thìa vào lại trong bát, nghĩ nghĩ mới lêntiếng: “Ở nhà ta luôn phải giúp phụ thân làm đậu hủ, mỗi ngày bề bộn nhiềuviệc, cho nên... rất dễ đói.”
Nàng nghĩ rằng Nguyên Tề Chi sẽ khinh thường xuất thân như nàng, không ngờ hắncũng gật đầu, “Chúng ta ra chiến trường cũng phải ăn rất nhiều, dù chết cũngkhông thể bị đói.”
Tô Mạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep/7169/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.