“Rời khỏi nơi này, giống như lần trước vậy, nhưng mà lần này, ta rời đi quang minh chính đại. Có lẽ, sau này sẽ không trở lại nữa. Nhưng mà ta sẽ nhớ ngươi, nhớ rằng ta từng có một bằng hữu tốt như vậy.” Cung Tuyết Thiến nói.
“Bảo bối, đừng làm giống như là sinh li tử biệt, hình như nàng đã quên, bất luận nàng ở nơi nào, chỉ cần ta muốn tìm nàng thì nhất định sẽ tìm được.” Cơ Tinh Hồn nói, hơn nữa hắn nhất định sẽ tìm nàng.
“Ta đương nhiên tin.” Cung Tuyết Thiến cười nói, nàng chưa từng hoài nghi bản lĩnh của hắn.
“Bây giờ có cái gì cần ta giúp không? Cứ nói đi.” Cơ Tinh Hồn hỏi.
“Thật vậy sao? Vậy giúp thực tế chút đi, ngân phiếu.” Cung Tuyết Thiến giả vờ ra vẻ hám của, đưa tay ra.
“Nàng không cảm thấy là nàng đòi nhầm người à? Chẳng lẽ mấy Vương gia, Vương tử kia không cho nàng ngân phiếu sao? Bạc của bọn họ còn thoải mái, còn nhiều hơn của ta nữa.” Cơ Tinh Hồn nhíu mày nhìn nàng, hắn cũng không tin bọn họ không cho nàng.
“Có cho, nhưng mà có ai lại ngại ngân phiếu nhiều đâu, thứ này, tóm lại càng nhiều càng tốt.” Cung Tuyết Thiến nói. Có câu nói rất đúng, không có gì là không cần đến tiền cả, đây chính là chân lý.
“Bảo bối, tới hôm nay ta mới phát hiện, hóa ra nàng cũng tham tài như vậy?” Cơ Tinh Hồn ôm lấy nàng, yêu nghiệt nói.
“Cũng giống ngươi thôi, ngươi có phát hiện hay không, ta còn thích mỹ nam nữa.” Cung Tuyết Thiến cẩn thận không chạm vào ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583577/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.