“Xin quận chúa bớt giận, nô tỳ nghĩ rằng bây giờ quận chúa không nên nổi giận, mà là xem như không biết gì cả, ở chung với Vương gia một cách tốt đẹp. Trong lòng Vương gia liền sẽ áy náy với quận chúa, cũng sẽ không nuốt lời.” Lúc này nha hoàn mới tỉnh táo phân tích.
Bấy giờ tâm tình Liễu Nhu mới bình tĩnh lại, gật đầu nói: “Xuân Hương, ngươi nói đúng, là ta quá dễ kích động.”
“Quận chúa, không phải người dễ kích động mà là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường.” Xuân Hương nói.
“Đúng nha, chắc là ta sắp điên, sắp rối loạn chừng mực rồi mới làm ra những chuyện lỗ mãng, hối hận như vậy. Đúng rồi, thương thế của Lý Tam ra sao?” Liễu Nhu lại hỏi, nàng cũng không hi vọng người mình có thể dùng càng ngày càng ít.
“Quận chúa, hắn không sao, tu dưỡng một thời gian là có thể bình phục.” Xuân Hương nói.
“Không sao là tốt rồi. Nàng ta thật là mệnh lớn, có thể năm lần bảy lượt đều tránh được kiếp nạn, còn có người âm thầm trợ giúp.” Liễu Nhu oán hận nói.
Ánh mắt của hắc y nhân trên nóc nhà bắn ra một tia sáng dữ tợn. “Nàng” ở trong miệng Liễu nhu không nói cũng biết chính là chỉ Mạnh Tâm Nghi.
“Quận chúa, lần này thất bại đã kinh động đến Vương gia, nô tỳ nghĩ bọn họ nhất định sẽ có cảnh giác, vì vậy quận chúa không nên tiếp tục động thủ.” Xuân Hương nói.
“Ta đương nhiên biết, nếu bây giờ động thủ sẽ làm lộ bí mật, ta không ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583562/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.