Hoàng thượng, Thái tử, cứ việc yên tâm, trên thảo nguyên của chúng ta không có quan niệm này, cho dù là nữ nhân của phụ thân hay huynh trưởng, chỉ cần bọn họ không cần nữa thì chúng ta đều có thể lấy. Huống chi, đây là ta tự nguyện, không ai dám nói gì đâu. Nếu Hoàng thượng cảm thấy không thỏa đáng, vậy ta chỉ có thể trở về trong tiếc nuối.” Gia Lỗ Tề nói, những lời cuối cùng mơ hồ mang theo uy hiếp. Nếu Hoàng thượng không đồng ý, hắn sẽ không hòa thân nữa. Đương nhiên Hoàng thượng cũng hiểu sự uy hiếp của hắn, trong lòng dường như không vui, nhưng vẫn chưa lộ ra, nói: “Vương tử, không cần sốt ruột, nếu không ngại thì hãy cân nhắc thêm vài ngày nữa, cũng để trẫm nghĩ lại xem. Nếu đến lúc đó Vương tử vẫn khăng khăng lấy nàng thì trẫm sẽ tính tiếp.”
“Vậy làm phiền Hoàng thượng, ta sẽ không thay đổi chủ ý đâu.” Gia Lỗ Tề nói với thái độ kiên định.
“Phụ hoàng, Vương tử, trước tiên chúng ta cứ đến ngự hoa viên dự tiệc đã, những việc khác sau này hãy bàn tiếp.” Thái tử nói sang chuyện khác.
“Được, Vương tử, đi thôi.” Hoàng thượng khẽ gật đầu.
Nhưng trong lòng mọi người lại không an tĩnh được, Vương tử muốn thành thân với một nữ nhân bị phu quân ruồng bỏ là chuyện từ trước đến nay chưa từng xảy ra, không biết nên làm thế nào đây?
Ăn cơm tối, tắm xong, Cung Tuyết Thiến mặc đồ ngủ đi vào trong sân, vươn vai, những ngày tháng không bị ai quấy rối thật thanh thản và dễ chịu. Tiểu Vân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583537/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.