“Bảo bối đang giả vờ ngốc phải không?” Cơ Tinh Hồn lập tức yêu nghiệt ôm lấy nàng. “Nhưng mà ta không để bụng, lại nhắc nhở nàng một lần, có muốn đi với ta? Rời khỏi nơi này hay không?”
Bây giờ Cung Tuyết Thiến mới hiểu được hắn đang nói gì. Nhìn hắn hỏi ngược lại: “Ngươi cảm thấy ta sẽ đi cùng ngươi sao?”
“Đương nhiên, ta vô cùng tin tưởng bản thân mình, những nữ nhân kia nhìn thấy ta đều động lòng, nàng cũng sẽ không ngoại lệ.” Cơ Tinh Hồn cười, nói đùa.
“Cơ Tinh Hồn, đừng náo loạn nữa, ta sẽ không đi cùng ngươi, ta chính là nữ nhân duy nhất không động lòng với ngươi.” Giọng điệu Cung Tuyết Thiến cũng mang theo vẻ nghiêm túc.
“Vì sao? Bảo bối, cho ta một lý do để ta thương tâm.” Cơ Tinh Hồn lấy tay ôm ngực, giả vờ bộ dáng thật thương tâm, nhưng trong mắt lại chợt lóe lên ánh sáng ảm đạm.
“Bởi vì ta không yêu ngươi.” Cung Tuyết Thiến nói rõ ràng.
Cơ Tinh Hồn sửng sốt, rồi sau đó giả vờ dáng vẻ như tan nát cõi lòng, vô cùng u oán nhìn nàng nói: “Lý do này đủ để cho ta thương tâm, cũng thật lạ, ta đây anh tuấn tiêu sái như vậy, sao nàng lại không yêu được nhỉ?”
Xì….Cung Tuyết Thiến thấy hắn như vậy, không khỏi nở nụ cười: “Được rồi, Cơ Tinh Hồn, ngươi không cần giả bộ nữa.”
“Bảo bối, người ta rất thật lòng mà.” Cơ Tinh Hồn quệt miệng, dáng vẻ thật ủy khuất.
“Cơ Tinh Hồn, chúng ta chỉ là bằng hữu, bây giờ vậy, sau này vẫn vậy.” Cung Tuyết Thiến nửa thật nửa đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583535/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.