🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này Liễu Nhu mới nhìn hắn, mở miệng hỏi: “Năm năm trước, lúc mai tang thiếp, chàng còn nhớ đã cho thiếp ngậm một viên trân châu không?”

“Ừ, ta còn nhớ, viên trân châu đó là trân châu Nam Hải thượng hạng phụ hoàng ban thưởng cho ta.” Mộ Dung Trần gật đầu, lúc đó hắn cho nàng ngậm viên trân châu kia là để có thể giữ gìn thi thể của nàng.

“Nhưng nhất định chàng không nghĩ tới, viên trân châu này lại có thể hấp thu nọc độc trong cơ thể thiếp. Có lẽ mạng của thiếp vẫn chưa tận, có một kẻ đào trộm mộ ở xa đã phá thông mộ huyệt của thiếp, lén vào trong hầm mộ, trộm toàn bộ những thứ quý giá trên người thiếp mà chàng đã đặt vào trong quan tài. Nhưng cũng phải cảm tạ hắn đã phá thông mộ huyệt, để cho thiếp lại có thể thở được, vì vậy thiếp có thể từ từ tỉnh táo lại. Lúc ngồi dậy, trân châu liền rơi ra từ trong miệng thiếp, nhưng mà đã biến thành màu đen. Thiếp lúc đó rất suy yếu bò ra ngoài theo hang mà tên trộm mộ đã đào, vốn muốn đi tìm chàng nhưng bởi vì thân thể quá yếu nên đã té xỉu. Lúc tỉnh lại, thiếp lại phát hiện mình đang ở trên một tàu hàng, Ở trên đó còn có rất nhiều nữ tử, lúc này thiếp mới biết mình đã bị người khác bán. Sau đó thiếp tới Minh Nguyệt quốc, bị một ma ma ở kỹ viện nhìn trúng rồi mua lại. Thiếp liều chết không theo, liền nhảy từ trên lầu xuống, lại được một người cứu, hắn chuộc thiếp ra ngoài, rồi đưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583496/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Thiếp Vị Thành Niên
Chương 120: Vĩnh viễn không nạp thiếp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.