Chín ngày đã trôi qua, ngày mai quận chúa và thái tử Minh Nguyệt quốc sẽ tới, trong lòng Cung Tuyết Thiến càng ngày càng bất an, giống như sắp xảy ra chuyện gì vậy.
“Làm sao vậy?” Mộ Dung Trần ôm nàng, nhìn thấy sắc mặt nàng không được tốt liền quan tâm hỏi.
“Ngày mai quận chúa sẽ đến đây.” Cung Tuyết Thiến nhìn hắn nhắc nhở.
“Là việc này sao?” Nụ cười nhẹ của Mộ Dung Trần hơi cứng lại, không đồng ý nói: “Yên tâm, bổn Vương sẽ khiến nàng ta chủ động thay đổi chủ ý.”
Nhưng Cung Tuyết Thiến lại không được lạc quan như hắn, nhìn hắn, thật nghiêm túc nói: “Nếu…ta nói là nếu…chàng thật sự muốn thành thân với quận chúa thì hãy đồng ý với ta, đến lúc đó thả ta đi, được không?”
“Không có nếu, bổn Vương sẽ không lấy quận chúa, nàng cũng đừng nói đến việc đi hay không đi gì nữa.” Mộ Dung Trần nghiêm mặt, lấy tay nắm lấy cằm nàng, giọng điệu mang theo mệnh lệnh.
“Ừ, được.” Cung Tuyết Thiến gật đầu, tựa vào trước ngực hắn, nàng thích sự bá đạo này của hắn, hi vọng là do nàng nghĩ nhiều.
*********************************
Trên đường lớn vốn đã rất phồn hoa, hôm nay lại đặc biệt náo nhiệt, sáng sớm, mọi người đã tụ tập ở hai bên đường, đợi để được nhìn thấy phong thái của quận chúa và thái tử Minh Nguyệt quốc.
Rất nhanh, ca nữ hát múa tưng bừng vừa nhảy vừa đi về phía trước làm cho người ta cảm nhận được sự phong tình của đất nước khác. Phía sau, một nam nhân cưỡi trên con bạch mã to lớn, đầu đội mũ miện vàng, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583492/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.