“Vương gia cẩn thận.” Cung Tuyết Thiến đột nhiên sợ hãi kêu lên, chớp mắt liền chuyển thân lên cản.
Hành động của nàng làm cho mọi người đều sợ ngây người, không thể hiểu.
Mộ Dung Trần chau mày nhìn nàng, hoàn toàn không thể ngờ nàng lại tiến lên. Vừa rồi còn hận không thể giết hắn vậy mà một giây sau nàng lại cứu hắn. Rốt cuộc, nàng đang suy nghĩ cái gì?
Cơ Tinh Hồn lại nghi hoặc và khó hiểu hơn, không phải vừa rồi nàng còn nghiến răng nghiến lợi đòi hắn giết Mộ Dung Trần sao? Bây giờ lại không muốn sống đi cứu hắn. Hay là nàng thật sự yêu hắn, thời điểm mấu chốt lại luyến tiếc.
“Tâm Nghi, cẩn thận.” Mộ Dung Vũ sắc mặt lo lắng thét lên, muốn ra tay đã không còn kịp nữa. Tại sao nàng lại lỗ mãng như vậy chứ, hắn tin tưởng hoàng huynh có thể tránh thoát được nhưng nàng lại chuốc thêm phiền.
Mộ Dung Trần lập tức phản ứng kéo nàng qua, tuy rằng né được ám khí bắn vào tử huyệt nhưng vẫn là trúng cánh tay nàng.
“A.” Cung Tuyết Thiến đau đớn, nhịn không được kêu lên.
“Tâm Nghi, nàng sao rồi?” Mộ Dung Vũ bước nhanh đến bên, khẩn trương đỡ lấy nàng.
“Ta không sao.” Cung Tuyết Thiến lắc đầu, lúc nguy cấp có thể nhìn ra ai là người thật sự quan tâm đến mình.
Mộ Dung Trần đứng ở một bên, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm tựa hồ muốn nhìn ra nàng đang muốn làm gì.
Cơ Tinh Hồn từng bước đi tới, cũng nhìn nàng chằm chằm, lạnh giọng hỏi: “Không phải nàng muốn giết hắn sao, vì sao lại thay hắn đỡ chiêu? Hay là do nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583447/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.