Cảm giác được một mảnh lạnh lẽo sau lưng, Cung Tuyết Thiến mới đột nhiên cúi đầu nhìn thấy cảnh xuân trước ngực mình, vừa thẹn vừa giận, không kịp nghĩ ngợi, liền vươn tay tát hắn.
Mộ Dung Trần đang chìm đắm, hoàn toàn không chú ý tới, đến khi hắn tỉnh táo lại chỉ cảm thấy trên mặt có cảm giác đau đớn.
“Sắc lang, buông ra..” Cung Tuyết Thiến lập tức từ dưới người hắn giãy dụa thoát ra. Quần áo hỗn loạn, muốn mặc lại cho tử tế nhưng tay còn chưa kịp động đã cảm thấy đau đớn.
“Ngươi dám đánh ta?” nh mắt Mộ Dung Trần âm trầm, hung hăng nắm lấy cổ tay của nàng.
*Bốp* một tiếng, trên mặt của nàng liền hiện ra một dấu tay màu đỏ nóng rát, đau đớn.
Trên cổ tay và trên mặt cảm giác đau đớn, làm nàng chau mày một chút, nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn hắn: “Là ngươi khinh bạc ta trước, ta đây chỉ là tự vệ, huống chi ngươi cho ngươi là ai? Sao ta lại không dám đánh ngươi?” Nếu không phải biết mình đánh không lại hắn, nàng khẳng định bây giờ còn tiếp tục ra tay.
“Tự vệ? Ta xem ngươi cũng hưởng ứng, mê luyến hưởng thụ, nhìn xem mặt ngươi vẫn còn chưa hết dục vọng.” Mộ Dung Trần mỉa mai, nói không chút lưu tình.
“Ngươi vô sỉ.” Trong nháy mắt Cung Tuyết Thiến sắc mặt trở nên ửng đỏ, nàng đều nhận ra, cảm thấy vừa đau lại vừa xấu hổ.
“Vô sỉ? Rốt cuộc ta đây có phải có vô sỉ hay không không quan trọng, thân thể của ngươi đã bị ta thấy được, ngươi đã không còn trong sạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583433/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.