Ngồi trong hoa viên, Cung Tuyết Thiến cùng Mộ Dung Vũ đều có chút trầm mặc, tựa như không biết nên mở miệng thế nào.
“Ta từng đến tìm nàng, nhưng mỗi lần đều bị chặn lại ngoài cửa, ta biết là hoàng huynh nhốt nàng, thực xin lỗi.”
“Không trách ngươi được, mọi chuyện qua lâu rồi, ta cũng đều đã quên hết.” Cung Tuyết Thiến nói, bị nhốt như vậy đối với nàng mà nói cũng không phải quá khó khăn, ngược lại, nàng rất thích ở trong đó.
“Hoàng huynh có làm khó dễ nàng hay không?” Mộ Dung Vũ nhìn nàng chằm chằm, đáng tiếc, mái tóc dài của nàng đã che khuất nửa mặt, dưới ánh trăng mờ không thấy rõ được.
“Không có.” Cung Tuyết Thiến đáp, hắn hỏi một câu nàng đáp lại một câu, hoàn toàn không có tâm tình nói chuyện phiếm.
Cách đó không xa đột nhiên có hai người đi tới, là Ngũ vương gia Mộ Dung Phong và thập nhị Vương gia Mộ Dung Vân.
“Thập tứ đệ, hóa ra đệ ở trong này.” Mộ Dung Vân nói.
Mộ Dung Phong lại nhìn Cung Tuyết Thiến đang đứng bên cạnh, lập tức hiểu ra, hắn vì sao nửa chừng lại chạy mất? Vài năm đã trôi qua, hắn còn cố chấp như vậy.
“Hoàng huynh, sao các huynh lại đi ra ngoài này? Yến hội đã xong rồi sao?” Trên mặt Mộ Dung Vũ có chút xấu hổ, giống như làm việc sai bị người khác bắt được vậy.
“Còn chưa có xong, ở trong phòng rất ngột ngạt nên đi ra ngoài này hít thở không khí.” Mộ Dung Phong khẽ cười nói.
“Vậy hoàng huynh cũng ngồi xuống nghỉ chút đi.” Mộ Dung Vũ nói, kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583412/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.