Edit: tuyền xù
"Nói đi, Tiết Kỳ Sơn, Tiết Đô Úy, ngươi còn có lời nào muốn nói?" Lý Thư nghiêng người, thuận tay mở quạt ra khẽ phe phẩy, nhìn Tiết Kỳ Sơn bị áp quỳ dưới đất, lúc này hắn ta đâu còn phách lối như trước, vẻ mặt ủ rũ cúi đầu.
Tiết Kỳ Sơn nghe ra ý tứ giễu cợt trong lời nói của hắn, một đôi mắt vô hồn trong nháy mắt bị kích phát ra ý chí chiến đấu, ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt không hề cam lòng.
"Lý Thư, ngươi muốn giết muốn róc thịt, không cần nói nhiều, nói thế nào thì Tiết Kỳ Sơn ta cũng là một hán tử đội trời đạp đất, há có thể mặc cho ngươi tùy ý nhục nhã?"
Tia sáng trong mắt hắn ta hận không thể nuốt sống Lý Thư.
Lý Thư cười như không cười liếc hắn ta một cái, chậm rãi nói: "Tiết Đô Úy thật sự là một hán tử chính trực, đã như vậy, Bổn vương sẽ thành toàn cho ngươi. Người tới ——"
Hắn chợt lớn tiếng kêu lên câu sau, thân thể Tiết Kỳ Sơn run rẩy một hồi, lập tức dập đầu liên tục, miệng nói: "Vương Gia tha mạng, Vương Gia tha mạng! Sau này tiểu nhân cũng không dám nữa!"
Lý Thư đứng dậy, chậm rãi bước thong thả tới trước người hắn ta, Tiết Kỳ Sơn vội vàng nắm lấy cẩm bào màu trắng của hắn, khẩn cầu nhìn hắn.
"Tiết Kỳ Sơn, kẻ hèn nhát nhu nhược như ngươi, nếu ngươi có chút cốt khí, Bổn vương thật sự có thể tha ngươi một mạng, chỉ là đáng tiếc!" Vẻ mặt Lý Thư xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-lat-ban-dau-lat-vuong-gia-phuc-hac/2377818/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.